Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 597 -




Câu hỏi này trước đây hắn đã hỏi Lâu Đồng Nghĩa rồi, kết quả mà hắn nhận được từ Lâu Đồng Nghĩa được là “không phải”, nhưng hắn không tin, ngoài Nhân Vương ra hắn thực sự không nghĩ ra bất kỳ khả năng nào khác, nhưng hôm nay Điền Đường lại tới đây rồi nói cho hắn đáp án.
Nếu như những người trước mặt này cũng là người của Nhân Vương, bọn họ có thể thương lượng cùng Nhân Vương, để người của Nhân Vương tiếp tục đóng quân tại huyện Nhạc Vinh và huyện Phúc Tuyền, cứ như vậy Văn Bình tất nhiên không còn rảnh rỗi tự mình quản lý sự vụ của huyện Dương Nam.
Hiện giờ việc Nhân Vương lui binh rõ ràng đã gây rắc rối cho những người trước này.
“Tề đại nhân thực sự không có yêu cầu gì sao?” Điền Đường vẫn không trả lời câu hỏi của Tề Duệ Đạt mà tiếp tục hỏi, “Nếu Tề đại nhân cảm thấy tất cả đều tốt thì ta sẽ rời đi ngay bây giờ.”
Điền Đường nói xong đứng dậy dự định rời đi.
Ngay khi nàng khuất khỏi tầm mắt của mấy người phía sau, Tề Duệ Đạt đột nhiên nói: “Đợi một chút.”
Điền Đường quay lại: “Ân?”
Tề Duệ Đạt nghiến răng: “Tề mỗ chỉ có một yêu cầu, các ngươi muốn mạng của Tề mỗ, Tề mỗ cũng không oán trách, nhưng xin hãy tha mạng cho thuộc hạ của ta.”
Điền Đường nhìn những người phía sau Tề Duệ Đạt.
Mấy người đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi: “Đại nhân!”
Tề Duệ Đạt xua tay, tiếp tục nhìn Điền Đường: “Hôm nay ngươi có thể tới đây, chứng tỏ ngươi cùng người đang tiếp quản huyện Dương Nam có quan hệ tốt, ngươi muốn phủ Lâm Xuân, chúng ta bị giam cầm ở đây cũng không thể ra sức, nhưng xin hãy tha mạng cho bọn họ, Tề mỗ có chết cũng không hối tiếc.”
Điền Đường xoay người đứng yên: “Tề đại nhân là thân tín của Văn đại nhân, ngươi có biết rằng Văn đại nhân bắt người khắp nơi, dẫn tới thương vong của rất nhiều bá tánh?”
Tề Duệ Đạt kinh hãi, cúi đầu xuống: “Đúng, việc này Tề mỗ không còn lời nào để nói, nhưng sự việc ở phủ Lâm Xuân thuộc hạ của Tề mỗ không hề tham dự, bọn họ quá lắm chỉ là nghe lệnh làm việc.”
“Ngươi muốn bọn họ sống sót?” Điền Đường lần nữa đến gần.
“Đúng, chỉ cần bọn họ có thể sống, bất cứ điều kiện gì, không, ngoại trừ việc phản bội Văn đại nhân Tề mỗ đều có thể đáp ứng.” Tề Duệ Đạt ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Điền Đường, trong mắt đều là sự cầu xin.
Điền Đường mỉm cười: “Ta sẽ không bắt ngươi phản bội Văn đại nhân, kỳ thực có hay không có sự phản bội của ngươi trợ giúp cũng không ảnh hưởng gì đến bọn ta, ngươi để bọn họ ra ngoài còn ngươi tiếp tục ở lại đây, nếu bọn họ dám chạy trốn ta sẽ lập tức giết ngươi, nếu ngươi dám bỏ trốn ta sẽ giết bọn họ, đợi tới khi xử lý xong chuyện phủ Lâm Xuân ta sẽ để cho các ngươi sống sót, nói như vậy hẳn là công bằng rồi đi?”
Tề Duệ Đạt không thân không thích, chỉ có người thân duy nhất là Văn Bình, dùng người thân uy hiếp là không có khả năng, nhưng nàng nghĩ Tề Duệ Đạt là một người có tình nghĩa, vì sự an toàn của thuộc hạ, hắn nguyện ý hứa hẹn cả những điều không nên hứa.
Điền Đường ngồi xổm xuống trước mặt Tề Duệ Đạt, đột nhiên có cảm giác chính mình đã trở thành vai ác đang uy hiếp người chính trực không chịu khuất phục.
“Đại nhân, chúng ta không đi!”
“Đi thôi.” Tề Duệ Đạt quay đầu thở dài: “Đều đi, các ngươi đều phải đi hết, các ngươi cùng ta không giống nhau, có người thân bạn bè, nếu như các ngươi xảy ra chuyện bọn họ sẽ rất đau lòng, chỉ cần các ngươi có thể sống sót là đủ rồi.”
“Đại nhân!”
Tề Duệ Đạt xoay người lắc lắc tay: “Đi đi, sau khi ra ngoài không cần nhớ đến ta, ta biết sớm muộn gì phủ Lâm Xuân cũng bị phá hủy cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi, các ngươi không cần cùng ta gánh vác trách nhiệm về phủ Lâm Xuân.”
Điền Đường nhìn Tề Duệ Đạt một cái, quay người nói người mở cửa phòng giam, đưa tất cả những người trong nhà lao ra ngoài trừ Tề Duệ Đạt.
Trước khi đi, Điền Đường nhìn về phía bóng dáng Tề Duệ Đạt: “Tề đại nhân, nếu ngươi vẫn còn lòng nhân từ vì bá tánh mà lo lắng thì hãy tiếp tục nhìn xem, việc phá hủy phủ Lâm Xuân không tốt cho Văn đại nhân nhưng nó lại không phải chuyện xấu với bá tánh trong thiên hạ.”
“Là Tề mỗ quản giáo bất lực, năng lực không đủ.”
“Không, là lòng dân đổi hướng, quyền thế cũng không thể thay đổi được lòng dân.”


Bạn cần đăng nhập để bình luận