Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 386 -




Huống chi món đắt nhất kia cũng đúng là thịt ba chỉ đáng giá nhất trên thân heo.
Phần thịt này, có gần 2000 cân, sau khi Điền Đường xác nhận lên giá, thị trường giao dịch cũng liền xuất hiện quầy hàng tương ứng.
Lúc này cũng không phải giờ cao điểm để mua thức ăn, nhưng cũng có người ở tại đó mà đi dạo, quầy hàng mới ra hiện tại, rất nhanh cũng đã hấp dẫn được một ít sự chú ý của người khác.
"Đây không phải là thịt heo hay sao?"
“Thị trường giao dịch đã bán thịt heo rồi, các ngươi mau tới đây!”
"Lâu như vậy, cuối cùng chúng ta cũng có thể thấy được thịt heo thượng hạng rồi, giá cả này vô cùng tiện nghi, mua hai cân, à không, phải mua luôn ba cân."
“Chúng ta mau đi thôi.”
“Chúng ta có thể mua năm cân hay sao?”
"Mua ít một chút, tất cả mọi người ở đây đều muốn ăn, ngươi mua nhiều như vậy người khác muốn mua cũng không được, dù sao hiện tại cũng đã bắt đầu bán thịt heo, ta khẳng định về sau vẫn còn có nữa, trước hết chúng ta mua hai cân cho đỡ thèm.”
“Được.”
Chỉ vài phút ngắn ngủi, tin tức về thịt heo ở trên thị trường giao dịch cũng đã truyền khắp cả trấn Thần Linh.
Những người rảnh rỗi cũng đã chen vào chợ giao dịch, ngay cả Điền Đường ngồi ở trong phòng, cũng có thể nghe thấy tiếng ồn ào ở bên ngoài.
Tiếng ồn ào và cả sự vui sướng.
Nếu không biết, còn tưởng rằng đây chính là lễ mừng năm mới.
Điền Đường mở cửa sổ ra xem náo nhiệt một lát, xem cũng không nhiều lắm, sau đó nàng mới đóng cửa sổ lại để tiếp tục tính toán.
Trong tay nàng hiện tại vẫn còn một con heo, nếu chỉ tính phần ăn của nàng, thì vẫn còn dư lại rất nhiều. Nàng sẽ dùng để nấu ăn, ngoại trừ một ít món ăn là không thể thêm thịt, còn lại những món ăn khác trên cơ bản đều có thể thêm một chút thịt, cùng với cấp độ đầu bếp đang tăng lên từng chút một, các món ăn chín được cung cấp hàng ngày trên thị trường giao dịch cũng đã xuất hiện món mới.
Ngoài những thứ này ra, Điền Đường còn bổ sung thêm một thông báo rằng chỉ cần cư dân mua trên 10 đồng món nấu chín, cũng sẽ được kèm theo một chén súp sườn heo.
Sau khi hoàn thành bước này, Điền Đường lại đi đến hồ nước để kiểm tra.
Lúc trước khi trấn Thần Linh quy hoạch lại, hồ cá cũng đã bị Điền Đường đặt ở một nơi có nước chảy, lúc này cũng không có máy bơm nước cùng với máy bơm dưỡng khí, tuy rằng cái ao cá này là nàng đã nhận được khi quay vòng xoay may mắn, nhưng nàng vẫn sợ rằng cá ở trong ao sẽ không thể sống, vì vậy nếu đặt ở một vị trí thích hợp, cũng có thể đảm bảo lượng nước ở trong ao vẫn luôn có thể thường xuyên đổi mới.
Điền Đường rất ít khi đến khu vực ao cá, một mặt là bởi vì ao cá cách đường chính hơi xa, mặt khác là khi nàng vừa nhìn thấy ao cá, nàng sẽ nhớ tới tâm tình của mình khi quay được ao cá, dù là sau đó nàng cũng đã quay được một túi cá giống coi như an ủi, nhưng từ tận đáy lòng của nàng, nàng vẫn luôn cảm thấy chuyện quay ra ao cá cũng có chút xui xẻo.
Nghĩ tới đây, nàng cũng đã đến gần chỗ ao cá, sau đó nàng mới phát hiện ra ở trong ao cá vậy mà lại có nhiều hơn vài con cá nhỏ.
Nàng ngồi xổm bên hồ cá, cố gắng tìm ra con cá chép gấm lúc đầu đã mang tới may mắn cho nàng.
Sau đó nàng liền nhìn thấy con cá chép gấm kia đang bị đàn cá vây quanh, nó đang vui vẻ vẫy đuôi. Giống như những vì sao đang bao bọc xung quanh mặt trăng vậy.
Thân cá màu vàng đã tung những bọt nước lên không trung, sau đó lại nặng nề rơi xuống.
Những con cá khác nhanh chóng xúm lại, điên cuồng mà vẫy đuôi.
“Đúng là cá chép gấm vạn người mê.” Điền Đường thấp giọng nói, sau đó nàng đã lấy ra một hộp thức ăn kèm theo của ao cá.
Nàng đã để cho một nắm thức ăn cho cá nhỏ rơi cách đó không xa.
Nàng cho rằng sẽ có rất nhiều cá tranh nhau chạy tới, không ngờ kẻ tới trước vậy mà lại là con cá gấm kia, thậm chí trong lúc cá chép gấm đang ăn no say, những con cá khác đều chờ ở một bên mà vẫy đuôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận