Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1115 -




Nhiệm vụ lần này không phải là 10 km2 khu an toàn, mà là 10 km2 kiến trúc , nhiệm vụ như vậy nói có khó không khó, nói dễ cũng không dễ dàng, chủ yếu là hiện giờ ở huyện Du Thủy phủ Tuyên Hồ này, khu vực mà bọn họ chiếm được cũng chỉ có Hồ Đảo ở trung tâm hồ mà thôi.
10 km2, đại khái bằng diện tích của thôn Điền gia lúc đầu.
Cùng so sánh với diện tích chỉnh thể của thành Thần Linh vào hiện tại, 10 km vuông là thật sự nhỏ, nhìn qua thì quả thật cũng rất dễ dàng để đạt được.
Nhưng nếu chỉ đơn thuần lấy Hồ Đảo làm trung tâm, muốn xây dựng một khu vực cơ sở hạ tầng rộng 10 km vuông thì không hề đơn giản.
Trong lúc Điền Đường suy tư xem nên xử lý nhiệm vụ này như thế nào, tin tức nàng đi tới huyện Du Thủy cũng truyền tới tai Điền Cúc Hoa ở bờ bên kia, trong nháy mắt nhận được tin tức này, cho dù còn chưa nghe được kế hoạch phía sau, phản ứng đầu tiên của Điền Cúc Hoa chính là muốn tự mình lên đảo gặp Điền Đường.
Nhưng mà trước đó, còn có một vấn đề cần giải quyết.
……
“Hồng Nhi, trong nhà ngươi còn có người sao? "Điền Cúc Hoa đột nhiên hỏi.
"Có, cha nương ta, còn có đệ đệ," Hồng Nhi không rõ nguyên do, chỉ trả lời một câu, đột nhiên nhớ tới cái gì, "Đúng rồi, Cúc Hoa ngươi đừng thương tâm, ta tin tưởng cha nương ngươi không phải cố ý muốn bán ngươi đi, chỉ là cuộc sống bên ngoài thực sự không dễ chịu, bọn họ mới không thể không bán ngươi đi."
Tay Điền Cúc Hoa nhẹ nhàng đặt ở trên vai Hồng Nhi: "Ta nên đi rồi.”
“Ngươi muốn đi đâu? "Hồng Nhi lập tức đứng dậy.
“Về nhà của ta, cho nên chỉ có thể xin lỗi. "Điền Cúc Hoa nói, trước khi Hồng Nhi còn chưa hoàn hồn, đưa tay đánh ngất nàng.
Lực đạo của nàng được nắm chắc rất tốt, đủ để vừa có thể đánh ngất Hồng Nhi vừa có thể không làm nàng bị thương tổn.
Sau khi người bên cạnh hôn mê, Điền Cúc Hoa chỉ thoáng suy tư một lát rồi đặt Hồng Nhi xuống đất.
Nàng là có tâm muốn mang theo Hồng Nhi đi cùng, nhưng Hồng Nhi đã có cha nương thân nhân, lúc này mang người đi, ngược lại sẽ mang đến tổn thương cho thân nhân của nàng, còn không bằng đặt nàng lại chỗ này, dù sao sớm hay muộn gì cũng có một ngày, phủ Tuyên Hồ sẽ hoàn toàn quy nhập vào thành Thần Linh.
Sau khi an trí tốt cho Hồng Nhi, rất nhanh sau đó Điền Cúc Hoa đã rời khỏi phạm vi của doanh trại.
Lúc muốn rời đi, nàng cố ý phát ra một ít tiếng vang, khiến cho mọi người ở trong doanh trại chú ý.
Trong doanh trại đột nhiên có một tỳ nữ biến mất, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, đặc biệt là dưới tình huống Lâm Kim Tự vừa mới mất tích không lâu trước đó, sự biến mất của Điền Cúc Hoa khiến cho sự tình có vẻ có chút quái dị.
Nhưng cùng lúc đó, bên phía Hồ Phỉ nhiều lần truyền đến tin tức thúc giục, để Dương Mộc và Cát Nguyên mau chóng gom góp đủ ngân lượng đưa đi, nếu như bọn họ không thể đưa ngân lượng qua đó trong khoảng thời gian cố định, an nguy của Lâm Kim Tự cũng khó có thể bảo đảm.
Bởi vì chuyện này, Cát Nguyên hoàn toàn không có lòng dạ nào đi chú ý hướng đi của Điền Cúc Hoa, một lòng để tâm vào chuyện gom góp ngân lượng.
Ở trong doanh trại, người duy nhất lo lắng cho Điền Cúc Hoa cũng chỉ có Hồng Nhi.
Nhưng mà trước đó khi Điền Cúc Hoa rời đi, cố ý đánh ngất nàng, còn tùy ý đặt nàng ở trên mặt đất, hiện tại thời tiết dần dần lạnh xuống, sau khi Hồng Nhi bị đánh thức, thái độ của mọi người đối với nàng càng nhiều hơn là đồng tình.
Đối mặt với sự dò hỏi của mọi người, Hồng Nhi chỉ nói bản thân nàng cũng không biết vì sao mà mình lại đột nhiên ngất xỉu, nàng chỉ nhớ rõ trước khi bản thân mình ngất xỉu có cùng Điền Cúc Hoa nói chuyện phiếm, sau đó thì đột nhiên mất đi ý thức.
Kỳ thật nàng nhớ rõ lời Điền Cúc Hoa nói, cũng biết mình bị Điền Cúc Hoa đánh cho ngất xỉu, nhưng sau khi tỉnh lại, nàng một lần lại một lần nói bản thân mình cũng không biết bị ai đánh ngất xỉu, thậm chí lần lượt hỏi những người khác là đến tột cùng Điền Cúc Hoa đi nơi nào rồi.
Trước khi nàng ngất xỉu, lời Điền Cúc Hoa nói rõ ràng có nguyên nhân, cho dù nàng không thông minh, cũng có thể nhìn ra được Điền Cúc Hoa đang lo lắng cho nàng, lúc ấy nàng không hề nhận ra bất cứ điều gì không thích hợp, nhưng bây giờ nhớ lại, những lời đó giống như mỗi một câu đều có ý khác.
Nhưng rốt cuộc là cái gì, Hồng Nhi hoàn toàn không dám ngẫm nghĩ.
Bên trong doanh trại, chuyện của Lâm Kim Tự còn chưa hoàn toàn giải quyết, chuyện Điền Cúc Hoa biến mất cũng tạm thời bị đè xuống, mà không chỉ có chuyện biến mất, chỉ riêng chuyện Hồng Nhi ngất xỉu ở trong doanh trại cũng bị coi là nhân vật không quan trọng, tự nhiên dần dần bị lãng quên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận