Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1137 -




Một ngày trước Tiêu Thành trở về, còn mang theo nhiều tiền xu như vậy, nói là có thể mua đồ, hai người là vô luận như thế nào cũng không tin, dù sao tiền bạc đồ vật lúc nào cũng giống nhau, cho dù sau khi thiên hạ chia ba phần, tiền bạc cũng chỉ là từ tiền đồng của triều đình biến thành tiền đồng Nhân vương kêu người đi in.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, rất nhiều người cũng không muốn trữ tiền đồng, hơi có chút dư tiền, liền muốn đổi thành ngân lượng, nếu không đến khi thiên hạ đại loại, tiền đồng trong tay bá tánh đều phải nện ở trên tay.
Nhưng giống như Tiêu gia, kỳ thật trong nhà cũng không có bao nhiêu tiền bạc, tiền xu Tiêu Thành cầm về nếu thật sự có thể sử dụng, cũng quả thật có thể giải quyết không ít chuyện.
Tiêu phụ Tiêu mẫu không biết ký tự trên đồng tiền, chỉ cẩn thận lấy ra mười đồng từ trong túi tiền, nghĩ đi ra ngoài chọn một ít đồ vật rẻ nhất, xác nhận đồng tiền này có thể dùng là được, chỉ cần xác nhận đồng tiền này thật sự có thể dùng, như vậy Tiêu Thành cũng khẳng định là còn sống.
Vào lúc này, đối với người Tiêu gia mà nói, bọn họ để ý nhất ngược lại là tình huống của Tiêu Thành, về phần vật ngoài thân, vô luận như thế nào cũng phải xếp sau sống chết của Tiêu Thành.
Sau khi ra khỏi cửa, cha nương Tiêu cẩn thận nhìn chung quanh, híp mắt nhìn ngực ai đeo huy chương Tiêu Thành nói.
Sau khi tìm một lúc, bọn họ cuối cùng cũng nhìn thấy huy chương trên người một người bán hàng.
Tiêu mẫu lập tức đưa tay kéo Tiêu phụ, Tiêu phụ vội vàng nghiêm mặt, tay đặt ở vị trí đặt tiền xu, sau khi liếc mắt nhìn Tiêu mâũ, cùng nhau đi đến trước mặt người bán hàng.
“Hai vị muốn mua gì? Nơi này của ta cái gì cũng có, quần áo giày vớ, còn có câu đối đèn lồng, giá cả đều rất rẻ." Thấy hai người lại đây, người nọ cười chào hỏi cùng với bọn họ.
Tiêu phụ Tiêu mẫu lại nhìn nhau, Tiêu phụ cúi đầu, lấy một đồng tiền từ trong ngực ra, cẩn thận đưa tới trước mặt người bán hàng, mở ra cho người bán hàng nhìn, hạ giọng: "Cái này...... có thể dùng không?
Hàng Lang rũ mắt nhìn thoáng qua, sau khi thấy rõ tiền xu trong tay Tiêu phụ, nụ cười trên mặt càng sâu, hắn biết trong khoảng thời gian này quả thật có người từ thành Thần Linh trở về, nhìn trạng thái của Tiêu phụ, cũng có thể thuộc về người cũng không hiểu rõ lắm về thành Thần Linh, chủ động giải thích: "Đương nhiên, đây là 20 đồng, các ngươi muốn mua gì?"
Tiêu phụ Tiêu mẫu đồng thời trừng to mắt: "Thật...thật sự có thể?
"Có thể, câu đối 2 đồng, đèn lồng nhỏ 3 đồng, cái lớn này là 5 đồng, cái này là 10 đồng, còn có bên này càng đẹp mắt hơn chính là 15 đồng, các ngươi muốn mua gì, ta lấy cho các ngươi." Đối phương cười, chủ động trưng bày đèn cho Tiêu phụ Tiêu mẫu xem, để cho hai người chọn lựa.
Phụ mẫu Tiêu gia do dự một chút, chọn hai cái đèn lồng không lớn không nhỏ, tổng cộng tốn một đồng tiền xu 20 đồng, lại chọn một bộ câu đối, do dự một chút còn chọn một cái đèn lồng nhỏ 3 đồng tiền, dự định cầm về cho đứa nhỏ chơi.
Hai đồng xu 20 đồng được đưa ra và hai đồng xu khác được thu hồi.
Đối phương còn thân thiết giải thích cho bọn họ: "Các vị tổng cộng tốn 25 đồng, thu 40 đồng, trả lại 15 đồng, cái này là 10 đồng, cái này là 5 đồng, hai vị cầm lấy đi, hoan nghênh lần sau lại đến.”
Tiêu phụ Tiêu mẫu cầm đèn lồng cùng tiền xu, thấp giọng nói đa tạ, sau đó xoay người nhanh chóng đi về nhà.
Sau khi về đến nhà, Tiêu Thành đã rời giường, cũng nhìn thấy đồ vật trong tay hai người.
Hắn đứng dậy muốn hỗ trợ, xiềng xích trên chân cũng lắc lư, nhất thời ngượng ngùng nói: "Cha, nương, tình huống hiện tại của ta không thích hợp đi ra ngoài treo đèn lồng cho các người, chờ sau này huyện Du Thủy nơi này hoàn toàn ổn định, ta mới có thể quang minh chính đại đi ra ngoài.”
Tiêu phụ Tiêu mẫu buông đèn lồng cùng câu đối trong tay xuống, đồng thời đưa tay ôm lấy Tiêu Thành.
Tuy rằng chuyện Tiêu Thành nói quả thật quá mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng bọn họ quả thật là gặp được nhi tử sống sờ sờ, so sánh với sinh tử của nhi tử, chuyện khác đều có thể vứt ra sau đầu.
Ôm trong chốc lát, cha nương Tiêu đồng thời thấp giọng khóc.
Tay Tiêu Thành rơi trên không trung, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng bọn họ. Thẳng đến khi tâm tình ổn định lại, Tiêu phụ Tiêu mẫu mới một lần nữa nghiêm túc nhìn dáng vẻ của Tiêu Thành, sau khi nhìn kỹ, Tiêu mẫu nhịn không được nở nụ cười: "Không nghĩ tới trong khoảng thời gian này ngươi đi, lại còn cường tráng hơn, ở thành Thần Linh ăn rất ngon sao?"
“Ăn rất ngon, một ngày ba bữa đều có thể ăn no." Tiêu Thành mang theo cha nương Tiêu ngồi xuống, lần nữa nói đến chuyện ở thành Thần Linh, lúc này hắn nói đều là vấn đề chi tiết, cha nương Tiêu cũng nghe rất chăm chú, so với buổi tối hôm trước còn chăm chú hơn một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận