Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 328 -




“Chỉ là thêm một chút mà thôi, chênh lệch sao lại lớn đến như vậy?” Lý Nhị Trụ khiếp sợ hỏi.
“Nhanh nhẹn thêm hai điểm, có thể sẽ có biến hóa lớn hơn.” Lâm Thành Phúc bình tĩnh nói, “Chỉ là hiện tại vẫn không thể nhìn ra toàn bộ.”
“Chẳng lẽ độ trung thành của ta còn chưa đạt tới 100% sao?” Lý Nhị Trụ nhịn không được liền nói.
Trong đó có chút chua xót, hắn cảm thấy nếu như hắn cứ tiếp tục như vậy, địa vị của hắn có thể sẽ bị Lỗ Anh thay thế.
Lâm Thành Phúc nhìn bộ dáng bất mãn của hắn liền bật cười: "Bất kể là ngươi hay là ta, chúng ta tuy rằng đã đủ sự trung thành, nhưng độ trung thành của chúng ta tất nhiên vẫn không để nào đạt đến 100%, về phần Lỗ Anh... Tại sao ngươi lại tin tưởng thần sứ đại nhân đến như vậy?”
Lỗ Anh nói chắc như đinh đóng cột: “Là thần sứ đại nhân đã cứu nương của ta!”
Lý Nhị Trụ mặt lộ ra vẻ mặt ngơ ngác: “Đây lại là chuyện gì nữa vậy?”
“Chúng ta có đủ sự trung thành, nhưng lòng trung thành của chúng ta đều là dành cho thần nữ, nói cách khác, chỉ cần thần nữ vẫn còn bảo vệ cho trấn nhỏ, mặc kệ thần sứ là ai cũng không quan trọng.”
Lâm Thành Phúc nói, sau đó cũng đã chỉ vào Lỗ Anh, “Nhưng hắn lại không giống, lòng trung thành của hắn là dành cho thần sứ đại nhân.”
“Cái này có gì khác nhau sao?” Lý Nhị Trụ vẫn không thể xoay chuyển được tình huống.
Lâm Thành Phúc nhìn hắn: "Sự khác biệt chính là, ngươi lựa chọn trung thành với quốc gia hay trung thành với quân thần."=
Lúc này Lý Nhị Trụ mới hiểu rõ mọi chuyện.
[Chúc mừng người chơi, độ trung thành của cư dân Lâm Thành Phúc đối với người chơi đạt tới 100%, ban thưởng bạc * 200 lượng, điểm năng lực * 3, thanh giá trị +1]
Bàn tay của Điền Đường vẫn đang viết chữ liền đã dừng lại.
Lúc này mới đã bao lâu, mà Lâm Thành Phúc đã hiểu rõ hết mọi chuyện?
Không hổ danh là người thông minh.
Điền Đường cười, bảo người đi gọi Lâm Thành Phúc tới, vẫn để cho hắn tự mình đưa ra lựa chọn nên thêm điểm như thế nào.
“Thần sứ đại nhân, ta muốn thêm ba điểm vào trí lực.” Lâm Thành Phúc nghiêm túc nói.
“Không thêm vào sự nhanh nhẹn và sức mạnh hay sao?”
Điền Đường tò mò nhìn hắn, “Theo ta được biết, chỗ thiếu hụt của ngươi hẳn là ở hai điểm phía sau.”
Lâm Thành Phúc nhìn Điền Đường, sau đó hắn đã nói: "Chỉ cần ta đủ thông minh, là có thể bỏ qua mọi sự uy hiếp của vũ lực.”
Điền Đường liền mỉm cười: “Huyện Khê Lâm?”
“Thuộc hạ tuân mệnh!” Lâm Thành Phúc khom người nhận mệnh.

Phương Bắc có thần linh!
Không thiếu lương thực cũng không thiếu vải vóc!
Không thiếu dầu cũng như là không thiếu muối!

Phương Bắc có thần linh...
Những đứa trẻ vừa nhảy nhót vừa hát, vừa chạy qua đám đông vừa hát.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, bài đồng dao này đã được lưu truyền trong khắp các ngõ ngách của huyện Khê Lâm, bởi vì nội dung của nó rất đơn giản, trên cơ bản chỉ cần trẻ con hát được vài câu..
Ngay cả người lớn ở huyện Khê Lâm cũng đã không ít lần nghe được từ những đứa trẻ, không những vậy mà những đứa trẻ ở nhà của họ cũng đã hát bài đồng dao vô cùng kỳ quái này,

“Vẫn còn chưa tìm được Triệu đại nhân sao?’
“Bẩm Từ sư gia, không chỉ có Triệu đại nhân, còn có rất nhiều nha sai trong nha môn cũng đều không tìm thấy, người của chúng ta đã tìm khắp nơi, nhưng chúng ta nên làm sao bây giờ?”
“Không ai tìm được bọn họ, bọn họ giống như đã biến mất khỏi thế gian này vậy.”
Từ Triết nhíu mày: "Nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ là sẽ không giấu được tin tức này nữa, trong khoảng thời gian này Văn đại nhân đã mấy lần gửi thư tới, mời Triệu đại nhân đi tới Xuân phủ, nhưng với tình huống như bây giờ, chúng ta rốt cuộc nên làm như thế nào cho phải?”
“Triệu đại nhân cũng không có ở đây, nếu Văn đại nhân cho người đi đến để điều tra, chỉ sợ chúng ta cũng chỉ có thể lừa dối cho qua cửa.”
“Bất kể chuyện này là như thế nào, chúng ta cũng không thể nào nghe theo mệnh lệnh như vậy được, một khi triều đình biết được chuyện Triệu đại nhân đột nhiên mất tích, nhất định sẽ để cho Văn đại nhân tiếp nhận huyện Khê Lâm, đến lúc đó, không ai trong chúng ta có thể chiếm được chỗ tốt.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận