Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 112 -




Tổng thể mà nói, bởi vì trong 80 căn nhà gỗ kia thì đã có khoảng 40 căn không thuộc về nhà gỗ mới, trong 40 căn nhà gỗ mới lại có 10 căn được người Bạch gia bao trọn, thật sự để lại cho thôn dân chỉ có 30 căn trong đó mà thôi, với số lượng này thì còn lâu mới đủ để cho các thôn dân khác vào ở.
Hiện tại bởi vì số lượng nhà gỗ mới không đủ, vì vậy ở trong nhà gỗ cũ, thôn dân vẫn còn gần 100 người, nếu không sớm giải quyết các vấn đề về chỗ ở của những người này, cho dù có thêm những thôn dân mới, cũng không có cách nào để sắp xếp cả.
Hiện tại trước mặt Điền Đường đã bày ra rất nhiều vấn đề, một là chỗ ở, một là công việc, còn lại là kiếm tiền.
Chỗ ở là chỗ ở của thôn dân, công việc là công việc mà các thôn dân dựa vào để kiếm sống, còn việc kiếm tiền là để nàng phát triển thôn Điền gia, đối với tất cả những phương diện này, thứ không thể thiếu nhất là tiền.
Tuy nhiên, những vấn đề này vẫn sẽ luôn tồn tại, tạm thời cũng chỉ có thể tiến từng bước để đi về phía trước, không có bất kỳ cách nào khác để đẩy nhanh tiến độ.
Trước khi đi ngủ, Điền Đường đã sử dụng kỹ năng đầu bếp của mình để làm một ít phần ăn, đặt ở đại sảnh giao dịch bán ra.
Sau khi căn cứ chăn nuôi động vật xuất hiện, lượng thịt vẫn không đủ, tuy vậy lượng trứng cũng không thiếu, hiện tại trong căn cứ chăn nuôi của nàng trung bình mỗi ngày đều có thể đẻ 30 quả trứng gà và 20 quả trứng vịt, trong đó có khoảng 5 quả trứng gà đã được thụ tinh và 3 quả trứng vịt đã được thụ tinh.
Trứng thụ tinh thì dùng để ấp, trứng không thụ tinh tạm thời cũng không bán, mà thay vào đó là làm thành canh trứng, phối hợp với phần ăn bán ra, mỗi một phần ăn là nửa quả trứng, tổng thể giá cả phải chăng, lại có thể bổ sung dinh dưỡng, là lựa chọn tương đối tốt nhất hiện nay.
Củ cải đường đã trồng mấy vụ, bởi vì số lượng gieo trồng mỗi lần không nhiều, số lượng thu hoạch cũng đáng kể, Điền Đường vẫn coi nó là một loại nguyên liệu nấu ăn trong các bữa ăn, tăng thêm một ít vị ngọt cho các món ăn.
Canh trứng cộng thêm vị ngọt, giá cả lại rẻ, không ít thôn dân bên ngoài lao động mệt nhọc, cũng đều vui vẻ tự khao chính mình, bởi vậy Điền Đường phải bổ sung hàng hóa gần như ba ngày một lần hoặc lâu hơn.
Sau khi đặt toàn bộ các phần ăn lên kệ, Điền Đường đã định đi ngủ, nhưng một thông báo đã hiện ra trước mắt nàng.
[Thôn dân muốn có nhà tắm, chỉ cần 2 lượng bạc là có thể đáp ứng, có đáp ứng nguyện vọng của thôn dân hay không?]
Điền Đường:...
Rốt cuộc là thôn dân nào đã đưa ra nguyện vọng?
Tuy nhiên cẩn thận suy ngẫm lại một chút, những ngày này việc tắm rửa thật sự khá bất tiện, đừng nói là những thôn dân này, ngay cả những thôn dân trước kia là người của thôn Điền gia, cũng không tiện tắm khi vào mùa đông, chủ yếu bởi vì phương pháp giữ ấm thời đại này không tốt lắm, nếu không cẩn thận tắm rửa vào thời điểm dễ bị cảm mạo, thì nhất định họ sẽ rất dễ nhiễm các bệnh phong hàn.
Ở thời cổ đại, trình độ y học vô cùng lạc hậu, một trận phong hàn cũng có thể cướp mất một mạng người.
Điền Đường mơ hồ nhớ về khoảng thời gian trước đây, mỗi mùa đông đến số lần mà nàng tắm rửa liền có thể đếm trên đầu ngón tay, chỉ có vào mùa hè thời tiết oi nóng, số lần mà nàng có thể tắm rửa mới có thể nhiều hơn một chút.
Hiện tại thôn Điền gia có hơn 200 người, cũng tương đương với lúc thôn đông nhất, đừng nói là những thôn dân ở trong nhà gỗ cũ, ngay cả thôn dân ở nhà gỗ mới cũng chỉ dám ở, thỉnh thoảng họ sẽ tự lau mình bằng nước nóng, hoặc là sau khi thực hiện các biện pháp giữ nhiệt, thì liền tắm rửa thêm một lần nữa. Điền Đường lựa chọn cái sau, chỉ là nàng quên mất rằng không phải tất cả thôn dân đều xa xỉ giống như nàng.
Nếu thôn Điền gia có một nhà tắm lớn, không chỉ thuận tiện cho thôn dân sử dụng, cũng thuận tiện cho nàng sử dụng, trực tiếp đến nhà tắm lớn để tắm rửa, có thể tiết kiệm cho nàng không ít thời gian, cũng tránh việc mỗi lần tắm xong lại phải làm đủ kiểu để giữ ấm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận