Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 932 -




"Vệ tướng quân sắp tới, quân sư, vậy chúng ta phải làm thế nào cho phải?" Thích Cố vội vã tìm Lý Nhị Trụ, câu đầu tiên hắn mở miệng chính là nói về chuyện của Vệ Kiến Đình.
Lý Nhị Trụ cũng chỉ mới biết chuyện này, hắn đã lộ ra vẻ mặt khiếp sợ: "Vệ tướng quân làm sao lại tới đây?"
Thích Cố bước nhanh tới ngồi đối diện của Lý Nhị Trụ: "Nghe nói là Vệ tướng quân vì chuyện của chúng ta mà ba quỳ chín lạy cầu xin đến trước mặt của hoàng thượng, hy vọng hoàng thượng có thể thu hồi mệnh, hoàng thượng đã giận dữ, hạ chỉ để cho Vệ tướng quân tự mình nhìn bá tánh bị đưa đi đến phủ Lâm Xuân.”
Lý Nhị Trụ nheo mắt lại: "Tướng quân, cơ hội của ngươi đã tới rồi.”
"Hiện giờ triều đình võ tướng thế yếu, hoàng thượng lúc trước còn đối với thế lực Vệ gia mà có chỗ cảnh giác, lần này Vệ tướng quân đã tự tay đem nhược điểm mà đưa đến trên tay của hoàng thượng, hoàng thượng tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp để bắt lấy cơ hội này.” Lý Nhị Trụ vừa tự hỏi, vừa nói chuyện, có chút lời cho dù ngay từ đầu đã nghĩ không ra, đến bên miệng sau đó lại tất nhiên thốt ra, "Tướng quân, nói thật, nếu so sánh tướng quân cùng với Vệ tướng quân, có hoàn cảnh xấu lớn nhất."
Nói đến "hoàn cảnh xấu", Thích Cố theo bản năng liền nhíu mày, nhưng trong khoảng thời gian này ở chung với Lý Nhị Trụ, hắn cũng đã dần dần hiểu được phong cách nói chuyện của Lý Nhị Trụ, lúc này đây trong lòng cũng hoàn toàn không có dâng lên sự tức giận, ngược lại hắn đã bình tĩnh mà hỏi: "Quân sư mời nói.”
“Yếu thế lớn nhất của tướng quân chính là không đủ mạnh.” Lý Nhị Trụ nhìn Thích Cố.
Thích Cố suy nghĩ một chút, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy, luận về thực lực, bản tướng quân và Vệ tướng quân quả thật cũng không thể so sánh, nhưng chuyện này lại có liên quan gì đến việc này?"
Lý Nhị Trụ kinh ngạc vì Thích Cố lần này lại dễ dàng nhận ra như vậy, trong lòng ít nhiều cũng có chút tiếc nuối, hắn còn chờ Thích Cố tức giận, sau đó tiếp tục đánh vào mặt của hắn .
Nhưng từ chuyện này cũng có thể thấy được, thực lực của Vệ Kiến Đình quả thật cũng rất mạnh, nếu như thực lực của hai người tương đương, Thích Cố có tín nhiệm Lý Nhị Trụ hơn nữa, cũng tuyệt đối sẽ không có khả năng dễ dàng thừa nhận mình yếu như vậy.
“Tướng quân cho rằng hoàng thượng kiêng kỵ Vệ gia, nguyên nhân lớn nhất là gì?” Lý Nhị Trụ hỏi.
Thích Cố cúi đầu suy nghĩ, đột nhiên liền ngẩng đầu: "Là bởi vì Vệ gia quá mạnh sao?”
"Ừ." Lý Nhị Trụ gật đầu, dù sao lời đã nói đến đây, Thích Cố muốn đoán được điểm này cũng không khó, "Cho nên ta mới nói đến chênh lệch giữa tướng quân và Vệ tướng quân, nếu hoàng thượng bởi vì Vệ gia quá mức cường đại mà kiêng kỵ với Vệ gia, tất nhiên cũng không có khả năng bồi dưỡng ra một võ tướng cường đại tiếp theo, cho nên tướng quân có lẽ có thể cố ý yếu thế..."
Thích Cố hoàn toàn hiểu được ý của Lý Nhị Trụ, trong mắt càng bị sự hưng phấn chiếm cứ: "Ta đã hiểu được ý của quân sư, nếu như ta biểu hiện quá mức cường đại, có lẽ hoàng thượng sẽ bởi vì chuyện Vệ gia mà không giao trọng trách cho Đại tướng quân cho ta, nhưng nếu ta có thể hơi yếu thế, biểu hiện ra sự chênh lệch với Vệ gia, hoàng thượng đối với ta cũng không có kiêng kỵ, mới có thể tín nhiệm ta, giao phó vị trí Đại tướng quân cho ta.”
“Tướng quân quả thật thông minh.” Lý Nhị Trụ cười nói, trong lòng đã âm thầm châm chọc, đạo lý dễ hiểu như vậy, Thích Cố đều phải để hắn nhắc nhở thì mới biết được, lấy đầu óc Thích Cố, cho dù hắn không giả ngu, Quảng An Vương cùng với Hoàng Thượng bên kia cũng sẽ không coi hắn là người thông minh.
Thích Cố hoàn toàn không biết Lý Nhị Trụ đang suy nghĩ gì, đứng dậy khom người: "Quân sư đại tài, quả thật là 'nghe quân nói chuyện thắng cả đọc sách mười năm', nguyên lai người đọc sách nói cũng không phải là hoàn toàn không có đạo lý, ta khi còn bé đã nghe những phu tử kia nói chút về 'chi hồ giả dã', ngay cả giảng binh pháp cũng vô cùng khó đọc, nếu như sớm gặp được quân sư, có lẽ ta hiện tại đã là đại tướng quân.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận