Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 707 -




Chương 707:
Sau khi chuyện về xe buýt kết thúc, Điền Đường đã trầm tĩnh lại, mới có tâm tư để đi chú ý về phần thưởng của lần này.
Từ phần thưởng mà xem xét, phần thưởng lần này đúng là gấp bội phần thưởng vốn có, nguyên nhân thúc đẩy phần thưởng gấp đôi, hẳn là do chuyện nàng đã lắp đặt giường đất miễn phí.
Nàng đã cân nhắc về tài chính trước mắt của mình tương đối đầy đủ, chỉ là tốn một ngàn lượng bạc để xây dựng giường đất mà thôi, cũng không có ảnh hưởng đến nàng quá nhiều, thế nhưng đối với một bộ phận của bá tánh ở trấn Thần Linh mà nói, đây đúng là một "ân huệ".
Bá tánh nhận được ân huệ, Điền Đường cũng nhận được lợi ích thực tế từ phần thưởng, đây tựa hồ cũng là hệ thống đang nhắc nhở trá hình cho nàng, muốn nàng đi làm một số chuyện.
Tựa hồ có thứ gì đó, vẫn đang lặng lẽ thay đổi?

“Xe lớn như vậy sao? Bên trong đó giấu bao nhiêu con ngựa thì mới có thể kéo được nó?”
Xe buýt năng lượng mặt trời lại một lần nữa chạy qua con đường rộng rãi, vẫn như cũ hấp dẫn ánh mắt của bá tánh ở trấn Thần Linh, trong đó cũng có một ít bá tánh vừa mới nhìn thấy xe buýt.
Lời này vừa hỏi ra khỏi miệng, bên cạnh liền lập tức truyền đến tiếng cười.
“Ngựa gì, cái này là do mặt trời điều khiển.”
Người kinh ngạc lúc trước đã lộ ra vẻ mặt bất mãn, "Chính ngươi tự nhìn lên đầu xem, đây chính là mặt trời, ta cũng không phải là kẻ ngốc, cho dù ngươi có lừa ta cũng không thể dùng mánh khóe như vậy để lừa gạt chứ?"
"Thật sự, ta lừa ngươi làm cái gì." Một người khác nói chuyện, trên mặt cũng đã lộ ra vài phần bất mãn, "Hơn nữa, ngươi cũng không nhìn xem sau lưng của trấn Thần Linh chúng ta chính là ai, chính là vị kia..."
Nói chuyện xong, đồng thời ngón tay của hắn cũng đã hướng lên lâu đài trên không cách đó không xa.
Một người khác quay đầu lại, lúc nhìn thấy lâu đài trên không cũng là lúc hắn hiểu rõ mọi chuyện, hắn vỗ đầu: "Ôi, là ta choáng váng, khẳng định là đồ tốt của thần nữ, ta nói này, đây cũng không phải thứ mà chúng ta có thể tự tạo ra, chẳng qua là chuyện này cũng thật khó tin, chiếc xe này có thể chạy ở trên đường vẫn là nhờ vào ánh sáng của mặt trời hay sao."
“Ai nói là không phải chứ, đồ tốt như vậy, chúng ta cũng chỉ có thể xem một chút.”
“Cũng đúng.”
Hai người nói chuyện, sau đó đã sóng vai đi đến một nơi khác.
“Sắp sang năm mới rồi, năm nay nhà các ngươi đã nghĩ ra là nên trữ hàng tết gì chưa?”
“Còn chưa, trước kia ta còn lo lắng, cái này cũng không có cái kia cũng không có, nhất định phải trữ trước mọi thứ, vì trữ đồ mà còn phải chạy đi vài nơi, bằng không lúc mừng năm mới sợ là sẽ không có gì để ăn, nhưng hiện tại cũng không cần phải lo, muốn mua cái gì thì thị trường giao dịch cũng đều sẽ có, hơn nữa tất cả còn đều là mới, trữ nhiều một chút ở nhà ngược lại sẽ dễ dàng hỏng.”
“Đúng đúng đúng, lúc muốn ăn thì chỉ cần đi đến thị trường giao dịch để mua thì vẫn tốt hơn, đồ mới mua đều tươi, đồ để trong nhà không quá hai ngày thì sẽ hỏng.”
“Ta chỉ muốn có cá là được rồi.”
"Cái này ta cũng hiểu, trong sách nói, hàng năm có thừa, thời điểm trước kia ở quê nhà vẫn không hiểu, chợt nghe gia gia truyền lại, nói qua năm muốn được ăn cá, hiện tại cuối cùng cũng đã biết, nguyên lai là ý như vậy, thật đúng là đừng nói, trên sách thật sự viết rất nhiều thứ."
“Ta lại dùng thêm được một thành ngữ, ha ha ha ha, thời điểm trước kia ta xám mặt làm việc đồng áng, xem những người đọc sách kia, liền cảm thấy bọn họ đặc biệt lợi hại, hiện tại chúng ta cũng đã đi học, chúng ta có thể coi như là người đọc sách rồi đúng không?"
“Người đọc sách cũng không có xuống đồng làm việc? Chúng ta vẫn là chân lấm tay bùn.”
"Vậy thì là người chân lấm tay bùn đọc sách, dù sao ta là người đọc sách, cũng không ai dám nói người chân lấm tay bùn không thể đọc sách."
“Cũng đúng, ngươi nói rất đúng!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận