Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 745 -




Lúc nói tới câu cuối, Điền Đường chắp tay sau lưng, biểu tình càng nghiêm túc hơn so với lúc nãy.
Ý cười Du Ninh trong mắt càng đậm, giơ ngón tay búng vào trán Điền Đường một cái.
“Ai da, đau ——” Điền Đường lập tức che trán lại, tủi thân nhìn Du Ninh.
“Đau là được rồi, mau chuẩn bị giáo án đi, bằng không lại bị học trò hỏi khó.” Du Ninh nói, chủ động sửa lại phương pháp sắp xếp chương trình học đưa cho Điền Đường, để nàng có thể sửa sang lại giáo án.
“Đột nhiên cảm thấy như quay lại thời gian bị bắt chấm thi,” Điền Đường xoa mạnh cái trán một lúc mới buông tay, không tình nguyện mà nhận tư liệu trong tay Du Ninh, bỗng dưng nàng ngẩng đầu, “Chắc không phải đến lúc đó, những bài thi với bài kiểm tra của học sinh đều là do ta chấm đó chứ?”
Du Ninh quay đầu nhìn nàng, bình tĩnh buông tay: “Ta cũng không làm được.”
Điền Đường bất đắc dĩ thở dài, tay đặt ở dưới bàn, thật ra là mua một quyển sách giáo khoa từ hệ thống thương thành và đặt ở bên tay trái bản thân, bên trên là phương pháp sắp xếp kế hoạch giảng dạy mà Du Ninh đã chọn lọc và sửa lại vào lúc sáng sớm.
Nàng đối chiếu và sửa sang lại phương pháp giáo án, đối chiếu với sách giáo khoa, bắt đầu viết lên giấy trắng dòng đầu tiên của giáo án.
Lúc bắt đầu viết, nét chữ của Điền Đường còn rất rõ ràng, nhưng viết đến mặt sau, chữ của nàng ngày càng cẩu thả, thậm chí bắt đầu tự chế mấy ký hiệu, điên cuồng chép lại hết kiến thức quan trọng trong sách giáo khoa vào vở.
Vừa chép vừa thấp giọng ngâm nga: “Cải thìa, trong đất vàng...”
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Điền Đường mới chép xong nội dung của chương thứ nhất trong sách giáo khoa.
Lúc xem lại, Điền Đường nhìn nét chữ trên tờ giấy, ánh mắt lộ ra một chút mờ mịt.
Du Ninh vừa lúc chấm chữa xong một chồng bài thi, lúc ngả đầu ra xem, vừa hay nhìn thấy Điền Đường đang ngồi ngẩn người, cũng rất nhanh đã chú ý tới “đầu sỏ gây tội” làm Điền Đường ngơ ngác .
Nàng duỗi tay ra lấy quyển vở từ trong tay Điền Đường, lật xem chỉ có vài tờ, khẽ cười nói: “Ngươi có thể đọc hiểu mình viết cái gì sao?”
“Ta nghĩ ta có thể,” Điền Đường nghiêm túc nói sau đó thò đầu lại gần, híp mắt nhìn kỹ một hồi lâu, sau đó mới bừng tỉnh nhận ra, "À à à, ta hiểu rồi, mấy cái đó chính là viết cái này, cái này là nội dung không quan trọng, cho nên ta viết hơi chút qua loa một chút, ngươi xem chỗ này là công thức rất quan trọng, chữ viết cũng rất rõ ràng, bảo đảm là vừa thấy liền hiểu luôn.”
“Cho nên ngươi tính là lúc dạy học cũng phải dành thời gian ra để đoán chữ à?” Du Ninh bất đắc dĩ hỏi.
“Nội dung quá nhiều mà,” Điền Đường có chút chột dạ, “Nếu lúc dạy học chỉ cần viết công thức thì đơn giản hơn nhiều, cần phải dựa theo tiến trình dạy học, thực sự ta không có quá nhiều kinh nghiệm dạy học.”
Du Ninh thở dài: “Ngươi cứ tiếp tục viết đi, đến lúc đó ta giúp ngươi chép lại một lần, ít nhất cũng bảo đảm chữ viết rõ ràng.”
Đôi mắt Điền Đường sáng ngời: “Có thể như vậy sao?”
Du Ninh gật đầu: “Có thể, ta chỉ giúp ngươi chép lại mà thôi, nội dung bên trong vẫn là do chính ngươi viết, cái này không trái với quy tắc.”
“Thật vậy chăng?” Điền Đường nắm lấy vai Du Ninh, kích động mà hỏi lại lần nữa.
“Là thật là thật, sao chép là không thành vấn đề,” Du Ninh gật đầu, giải thích thêm một câu nữa, “Lại nói, cho ngươi cầm giáo án này đi dạy học, nhỡ không may học trò nhìn thấy…"
"Chẳng phải là đang bôi nhọ mặt mũi của hiệu trưởng như ta sao?”
“Vậy ta...” Điền Đường do dự, nhỏ giọng nói, “Ta có thể viết qua loa, cẩu thả hơn nữa được không?”
Du Ninh nhìn Điền Đường.
Điền Đường cũng nhìn nàng, ngồi nghiêm chỉnh, đôi mắt chớp chớp liên tục: “Như này không phải là để tiết kiệm thời gian hơn sao, dù sao trong sách giáo khoa cũng có mấy thứ như là định lý, ta không thể sửa mà lại còn phải chép ra nữa thì tốn không ít thời gian."
Du Ninh cũng cảm thấy lời này có chút đạo lý, chần chờ rồi một cái chớp mắt, lúc sau gật đầu: "Nhưng mà ta nói trước cho người biết, nội dung chính ngươi viết thì ngươi phải hiểu. Nếu chính ngươi viết mà ngươi xem lại cũng không hiểu thì đừng hy vọng ta có thể hiểu.”
“Chuyện này không thành vấn đề,” Điền Đường lập tức làm thủ thế “OK”, “Đây là chuyện cơ bản, ta hiểu. Du lão sư yên tâm, ta nhất định sẽ cẩn thận viết này giáo án, tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận