Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 214 -




Chương 214:
Mai Kỳ cười nhìn hắn nói: "Hình như ngươi chưa được ở lại thôn Điền gia quá lâu?"
Lâm Thành Phúc có chút sửng sốt, không hiểu nguyên nhân vì sao Mai Kỳ lại hỏi như vậy, mờ mịt gật đầu: "Đúng vậy."
Mai Kỳ giơ tay, vỗ vỗ vai hắn nói: "Ngươi yên tâm đi, lần này ta tới đây, thần sứ đại nhân cố ý để cho ta mang theo không ít lương thực, mọi chuyện của trấn Phong Thu tạm thời có thể giao cho ta, sau khi các ngươi trở về thôn Điền gia, nhất định phải chăm chỉ học tập, chờ các ngươi thi đậu lớp chồi, rất nhanh liền về đây thay thế bọn ta.”
Lâm Thành Phúc ngạc nhiên: "Thay thế các ngươi?”
"Đương nhiên," Mai Kỳ lập tức nghiêm mặt nói: "Chẳng lẽ ngươi vẫn cứ muốn ở lại thôn Điền gia đấy chứ? Ta cảm thấy ngươi vẫn tương đối thích hợp làm việc ở bên trấn Phong Thu này, dù sao nơi này mới là sân nhà của ngươi, lời nói của ngươi cũng có trọng lượng hơn, đúng không?"
Lâm Thành Phúc nhìn vẻ mặt của Mai Kỳ, rất dễ nhận ra Mai Kỳ thật sự nghiêm túc nói những lời này, trong nháy mắt nghĩ đến tâm trạng lo lắng của đám người Khấu Nguyên Minh, khi hoàn hồn đã cười ra tiếng.
Mai Kỳ nhíu mày: "Ngươi cười cái gì?”
"Không có gì, ta chỉ cảm thấy việc học tập trong thời gian tới sẽ rất thú vị," Lâm Thành Phúc vội vàng xua tay, "Ngươi yên tâm, ta sẽ ở thôn Điền gia học tập thật tốt, tuyệt đối sẽ không kéo dài thời gian để ở lại.”
“Tốt nhất là như vậy, nếu các ngươi kéo dài thời gian, chúng ta phải ở lại trấn Phong Thu, như vậy không được." Mai Kỳ nghiêm túc cắt đứt con đường muốn kéo dài thời gian của Lâm Thành Phúc.
Lâm Thành Phúc vẫn cảm thấy buồn cười.
Đám người Khấu Nguyên Minh còn đang lo lắng Mai Kỳ sẽ cứ ở mãi trong trấn Phong Thu, không chịu giao ra quyền lực của trấn Phong Thu, lại không biết Mai Kỳ cũng muốn sớm trở về thôn Điền gia, hoàn toàn chẳng thèm ngó tới mấy thứ ở trấn Phong Thu.
Nhưng mà hắn cũng không có nói với đám người Khấu Nguyên Minh về dự định của Mai Kỳ, mà trực tiếp mang theo đám người Khấu Nguyên Minh, cùng với một bộ phận bá tánh của trấn Phong Thu, cùng nhau đi đến thôn Điền gia.
Đám người Lâm Thành Phúc và Khấu Nguyên Minh không phải lần đầu tiên tới thôn Điền gia, nhưng những bá tánh này lại là lần đầu tiên tới.
Trong khoảng thời gian này, chuyện trấn Phong Thu vận chuyển thôn dân đến thôn Điền gia vẫn luôn không gián đoạn, trên cơ bản cứ cách một đoạn thời gian, sẽ có một ít bá tánh được đưa tới, mà bá tánh của trấn Phong Thu sau khi biết được tình huống của thôn Điền gia từ trong miệng của bọn họ thì đã sớm gấp không chờ nổi muốn tới.
Thậm chí vì tránh cho có người khác chen ngang, lúc nói chuyện bọn họ cũng cực kỳ nghiêm khắc.
Chỉ là mấy lần trước, đều là Hướng Thiện đưa người tới, sau khi đưa xong liền trở về, lần này lại là đám người Lâm Thành Phúc và Khấu Nguyên Minh cùng đi theo tiễn người, bọn hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống của các thôn dân sau khi được đưa đến nơi này.
Tình huống của nhóm bá tánh này lại có chút khác biệt với lúc trước.
Ban đầu bởi vì vật liệu gỗ không đủ, cùng với tài chính không đủ, lúc Điền Đường xây nhà gỗ đều bị mắc kẹt ở điểm mấu chốt nhất, nhưng hiện tại tài chính trong tay nàng đầy đủ, hơn nữa theo số lượng thôn dân càng ngày càng nhiều, mỗi ngày đều sẽ có lượng lớn gỗ bán vào đại sảnh giao dịch.
Vật liệu gỗ đầy đủ, tài chính cũng đầy đủ, Điền Đường cũng không cần phải mắc kẹt điểm mấu chốt.
Hiện nay thôn Điền gia có tổng cộng 160 căn nhà gỗ mới, trừ bỏ toàn bộ thôn dân đến ở trước đó, còn lại có 8 căn nhà gỗ mới trống không, nhóm dân mới đến thôn Điền gia tổng cộng có 36 người, nếu tính theo một căn nhà gỗ là 4 người, có thể ở được 32 người.
Lúc này thôn dân vừa mới tới thôn Điền gia đã sớm không giống như lúc trước không biết gì cả, bởi vì thôn dân chuyển tới mấy lần này đều ở bá tánh ở trấn Phong Thu, cơ bản đều có quan hệ họ hàng, cho dù không hỏi thăm người khác, chỉ hỏi tới người thân, là có thể hiểu rõ tình huống đại khái của thôn Điền gia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận