Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 273 -




“Ta có thể, ta có thể làm được!” Lý Nhị Trụ vội vàng tiếp nhận lấy huy chương: “Thần sứ đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ không làm phụ lòng của ngươi, ta sẽ làm tốt chuyện này.”
Hắn nói chuyện mà trên mặt không khống chế được sự vui mừng và kích động, thậm chí ôm lấy hộp cười ngây ngô.
Điền Đường chỉ im lặng nhìn hắn, thẳng đến lúc hắn khôi phục được bình tĩnh mới chỉ vào một cái hộp lớn: “Cái này ngươi cũng lấy đi.”
Lý Nhị Trụ tò mò lại gần: “Đây là cái gì?”
Nói rồi hắn mở hộp ra, bên trong là một loạt huy chương.
“Chỗ này có 50 cái huy chương.” Điền Đường tiếp tục mở miệng: “Chờ lát nữa ngươi cầm huy chương của mình xuống dưới lầu đăng ký thân phận, còn lại 50 huy chương cũng giao cho ngươi, hy vọng ngươi có thể chọn ra được người thích hợp làm hộ vệ.”
Biểu tình của Lý Nhị Trụ dần trở nên nghiêm túc: “Những cái đó đều giao cho ta sao?”
“Đúng, đều giao cho ngươi, sau này chức trách bảo vệ thôn Điền gia và trấn Phong Thu cũng đều đặt ở trên người của ngươi.” Điền Đường nhìn thẳng vào mắt Lý Nhị Trụ, trên mặt lộ ra nét cười trước sự thấp thỏm của Lý Nhị Trụ: “Có chuyện này có lẽ phải nói cho ngươi….”
Dưới sự chờ mong của Lý Nhị Trụ, Điền Đường cố ý tạm dừng lại một chút, còn uống thêm miếng nước.
“Thần sứ đại nhân…”
Điền Đường buông ly xuống, không hề úp úp mở mở nói: “Thật ra bên ngoài trấn Phong Thu cũng có một cái kết giới kích thước bằng với cái ở thôn Điền gia, chỉ là kết giới đó không có màu sắc, mắt thường không thể thấy được.”
Lý Nhị Trụ trừng lớn đôi mắt.
Thật lâu sau hắn kinh hỉ há miệng hô: “Thần sứ đại nhân nói như vậy, ta liền càng yên tâm, có phải trong phạm vi trấn Phong Thu đều được thần nữ bảo hộ hay không?”
Điền Đường gật đầu: “Đúng vậy.”
“Được rồi!” Lý Nhị Trụ nắm tay lại: “Thần sứ đại nhân yên tâm, 50 người trung thành, ta chỉ cần tùy tiện cũng có thể chọn ra 50 người tạo thành một vệ đội!”
Điền Đường nhướng mày: “Tùy tiện chọn người?”
Lý Nhị Trụ bỗng dưng hoàn hồn, đột nhiên nhớ lại bây giờ hắn cũng không phải là ở trong hoàn cảnh tiểu đả tiểu nháo lúc trước nữa, cũng không thể tùy tiện làm xằng bậy.
Hắn xụ mặt: “Ta sẽ nghiêm túc đi làm.”
Điền Đường nhìn bộ dáng của hắn, đột nhiên cảm thấy không yên tâm lắm: “Ngươi làm việc… có nhiều lúc nên thương lượng cùng Lâm Thành Phúc.”
Lý Nhị Trụ ngượng ngùng gãi gãi mặt, cảm thấy hắn đang tự lấy đá đập vào chân mình: “Thần sứ đại nhân, thật ra ta đã trở nên ổn trọng, thật sự sẽ cẩn thận, sẽ không tùy tiện nữa.”
Điền Đường liếc nhìn hắn một cái: “Còn có hai người Lỗ Anh cùng Đại Niên lúc trước tới thôn Điền gia, cũng có thể dùng được, ngươi rảnh thì có thể tâm sự cùng bọn họ.”
Lý Nhị Trụ vội vàng gật đầu, không dám lại cà lơ cà phất nữa: “Được, ta đã rõ.”
Chính cái gọi là “Dùng người thì không nghi ngờ, đã nghi ngờ thì không dùng người”, Lý Nhị Trụ này tính tình tùy tiện, làm việc cũng đều không theo quy củ, hành sự cũng không câu nệ tiểu tiết, chỉ xem kết quả.
Ngược lại Lâm Thành Phúc, lúc trước Điền Đường luôn cảm thấy con người của Lâm Thành Phúc quá nghiêm túc, hiện tại nghĩ lại nên để Lâm Thành Phúc cùng Lý Nhị Trụ giao lưu với nhau, trung hòa phong cách làm việc một chút, khả năng sẽ càng thích hợp hơn.
Sau khi Lý Nhị Trụ cầm được huy chương, việc đầu tiên làm là đem mấy tên huynh đệ kia của hắn nạp vào thành viên của vệ đội.
Điền Đường có thể trực tiếp nhìn thấy thành viên của vệ đội, sau khi nhìn thấy chuyện đó cũng không để ý nhiều, nghiêm khắc mà nói Lý Nhị Trụ mang theo những người này xác thật tương đối thích hợp trở thành người của vệ đội, còn về sau như thế nào vậy để xem lúc đó phát triển ra sao.
Thời gian của nhiệm vụ [Vệ đội 300 người] là 1 tháng, trải qua khoảng thời gian bắt tù binh, xử lý tù binh này, thời gian còn dư lại 10 ngày.
Điền Đường viết thư đến trấn Phong Thu, nhờ Chu Lý Viễn đưa nhóm người tới thôn Điền gia, lần này yêu cầu chủ yếu là người cường tráng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận