Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 79 -




Bạch Phục Linh mỉm cười: “Ta cũng rất vui khi thấy ngươi có thể ở lại thôn Điền gia, nhìn thấy ngươi ở lại thôn Điền gia rất tốt vậy ta liền thấy an tâm rồi.”
“Chỉ cần là người đi vào thôn Điền gia, ai cũng đều mang lòng cảm ơn, so với chúng ta thì những người tới sớm hơn kia, có không ít người trước đây phải ăn xin ở ngoài trấn Phong Thu, không phải bọn họ không muốn làm việc, chỉ là không biết nên làm cái gì, nhưng từ khi vào thôn Điền gia mỗi một người đều có mục tiêu mới, mà tất cả nhưng thứ này đều là thần nữ ban cho chúng ta.”
Hiện tại người Mai Kỳ tín nhiệm nhất chính là thần nữ, cũng bởi vì như thế nên hắn trở thành “Người phát ngôn” không thể thiếu bên ngoài của Điền Đường.
Đương nhiên, hiện tại Mai Kỳ cũng không biết được Điền Đường đang suy nghĩ gì, hắn chỉ biết Điền Đường bảo hắn làm việc, vậy hắn liền đi làm là được, cái khác không cần hỏi nhiều.
“Ta biết thần nữ rất tốt.”
Bạch Phục Linh mới đến, vẫn không có cách nào hoàn toàn giống như Mai Kỳ, quá mức tín nhiệm vào thần nữ này, hắn chỉ có thể dựa theo nguyên tắc của bản thân mà làm việc.
“Ta muốn hỏi thử, chuyện sinh hoạt ở thôn Điền gia, bình thường cần đi đâu để mua thức ăn?”
“Không phải ngươi đã đi qua đại sảnh giao dịch sao?” Mai Kỳ nghi hoặc nhìn nàng.
Bạch Phục Linh cũng có chút nghi hoặc: “Đại sảnh giao dịch? Ta đã xem qua rồi, hầu như chỉ có một số thứ như khoai tây, khoai lang các loại.”
Mai Kỳ gãi gãi đầu nói: “Như vậy còn chưa đủ sao?”
Hai người đối diện, trong mắt hai bên đều có nghi hoặc.
Đối với Mai Kỳ mà nói, chỉ cần có thể không để cho bụng bị đói, mấy thứ như khoai tây, khoai lang là đã đủ rồi, nhưng mà đối với Bạch Phục Linh mà nói, cho dù là ở trên trấn Phong Thu cũng có thể mua được một số nguyên liệu tươi mới, hắn có thể dùng nhiều tiền hơn nhưng tuyệt đối không thể chỉ ăn mỗi khoai tây, khoai lang.
Hai người đứng ở góc độ khác nhau, tất nhiên sẽ suy nghĩ khác nhau.
“Ta đi đại sảnh giao dịch xem thử.” Bạch Phục Linh nói.
Mai Kỳ nhẹ nhàng thở ra, đối mặt với vấn đề không trả lời được, trong lòng hắn không thể không căng thẳng, thậm chí còn có một loại cảm giác hắn làm không đúng gì đó, hiện tại Bạch Phục Linh chủ động nói sang chuyện khác, hắn vội vàng nói.
“Kỳ thật cách mỗi một đoạn thời gian, trên kệ của đại sảnh giao dịch sẽ có một ít nguyên liệu nấu ăn mới, chẳng hạn như mấy ngày hôm trước đã đưa lên một số gạo, trước kia giá gạo trong đại sảnh giao dịch là 120 văn một cân, nhưng hiện tại chỉ cần 12 văn là có thể mua được 1 cân gạo.”
Bạch Phục Linh yên lặng tính toán thử, hắn không biết đại sảnh giao dịch này dựa theo phương pháp nào để định giá.
120 văn một cân quả thật có chút quá đáng, nhưng hiện tại giá 12 văn một cân ngược lại còn tính là khá rẻ.
Sau khi tiễn Mai Kỳ đi, Bạch Phục Linh cố ý đi tìm Bạch Quán Chúng, hai người cùng đến đại sảnh giao dịch xem xét.
So sánh với lần trước khi hai người tới đây, lần này phía trong đại sảnh giao dịch có thêm một số đồ ăn họ chưa thấy qua trước đây.
Chỉ là đối với những văn tự thiếu cánh tay gãy cái chân bên trên, vẫn khiến cho Bạch Phục Linh cùng Bạch Quán Chúng không thể tiếp thu được.
Đúng lúc này, hai người nhìn thấy có một người ở bên cạnh đang nằm bò ghi chép cái gì đó, thế là họ liền cùng nhau đi qua xem, đến gần mới phát hiện ra đối phương vậy mà đang sao chép những chữ đó, tuy rằng viết xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng từng nét bút đều viết rất tốt.
“Trước đây ngươi từng biết chữ sao?”
“Ta chỉ là một tên nay đây mai đó, làm gì biết chữ chứ.”
Đối phương nói, bỗng dưng hắn quay đầu lại.
“Hả, Bạch lão đại phu, Bạch tiểu đại phu, các người cũng tới đây?!”
“Ngươi là?” Bạch Phục Linh cùng Bạch Quán Chúng liếc nhìn nhau, đều tỏ ra mờ mịt.
“Ta là Lý Nhị Trụ, chính là tên Nhị Trụ Tử kia.” Lý Nhị Trụ cười hì hì nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận