Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 797 -




Bảng nhu cầu có chức năng thanh toán, mỗi tấm thẻ nhu cầu bán được 1 lượng bạc. Phạm vi của trấn Thần Linh rất lớn nhưng số lượng thẻ nhu cầu lại không nhiều.
Điền Đường tính lấy 1000 mét làm đường phân cách để lập thẻ nhu cầu.
Tính sơ bộ, một người đi bộ 1000 mét mất khoảng từ 14 phút đến 20 phút, trong khoảng cách không tính là quá gần cũng không quá xa này, nếu lấy 1000 mét chia thành các vị trí của các tấm thẻ nhu cầu ở trung tâm thì cả những người ở vị trí thiệt thòi nhất cũng có thể đi đến thẻ nhu cầu chỉ trong 10 phút và gửi yêu cầu của mình.
Chẳng qua về phương diện vận chuyển, nàng vẫn định đặt ra một khoản phí vận chuyển, nếu là hàng hóa loại nhẹ hoặc ở nơi gần thì mỗi lần vận chuyển là khoảng 2 đồng, hoặc các đồ khác nặng hơn thì có thể lên tới 5 đồng.
Hiện tại hầu hết công việc ở trấn Thần Linh đã đi vào quỹ đạo, đa số mọi người đã có việc làm ổn định, ngay cả khi làm việc một mình vẫn có thể kiếm được không ít tiền, nếu người trong một nhà đều cùng nhau làm việc kiếm tiền thì tiền kiếm được lại càng nhiều hơn.
Về phương tiện vận chuyển, Điền Đường không có ý định chỉ dùng xe đạp để vận chuyển mà dựa theo kế hoạch ban đầu dùng cả xe ngựa, đồng thời kết hợp đường ray gỗ vào hệ thống vận chuyển.
Sau khi hoàn thành việc bố trí thẻ nhu cầu thì cuộc thi tuyển dụng cũng chấm dứt. Việc vận chuyển và hậu cần của trấn Thần Linh chính thức được khởi động, Điền Đường nhìn tình hình nhiệm vụ cấp 10 của trấn nhỏ trên bảng trò chơi.
Bất kể là giá trị sản phẩm hay giá trị chuyên chở của trấn nhỏ, sau khi hệ thống vận chuyển và hậu cần hoàn tất thiết lập thì tần suất sẽ tăng lên rất nhiều, dựa theo tần suất này thì chỉ cần qua vài ngày nữa là trị số có thể đạt đủ giá trị rồi.
Bây giờ nàng có thể hoàn toàn xác nhận rằng ngành dịch vụ vận chuyển cũng là bộ phận trong tổng giá trị sản phẩm của trấn nhỏ.

“Đến rồi đến rồi, các ngươi đều chọn xong chưa?”
“Chọn xong rồi, cũng không biết khi nào có thể đưa tới?”
"Chính ngươi chọn thời gian, còn hỏi khi nào đưa tới? Chuyện này đơn giản, ban ngày trong nhà có người thì đưa ban ngày, ban ngày không có ai thì đưa vào ban đêm, nếu ngươi thấy tốt thì sang trạm bên cạnh, ta cũng mua một chút, nước sốt được bán trong thị trường giao dịch rất ngon, chỉ là số lượng quá ít, mỗi lần đi qua chỉ có thể mua một chút như vậy, thường xuyên lui tới thật sự là quá xa, phí thời gian chạy tới, chỉ mua chút đồ như vậy thật sự không có lời, hiện tại thì tốt rồi, trực tiếp đưa tới cho chúng ta, phải mua nhiều một chút.”
Bên cạnh có người cười nói tiếp: "Còn không phải sao, ban đầu ta cũng thèm ăn, nhưng thị trường giao dịch giao dịch xa như vậy, đi tới đi lui cũng mất một ngày, dứt khoát không ăn nữa.”
“Cũng không biết thần sứ đại nhân nghĩ như thế nào, lại có thể nghĩ ra thứ tốt như vậy.”
“Còn có cái xe đạp kia, gọi là xe đạp phải không? Rất lợi hại!”
"Đúng vậy, còn có xe mặt trời, thần sứ đại nhân còn có thể lấy ra xe dùng năng lượng mặt trời, xe đạp thì tính là gì, thứ đồ kia kia còn không phải dùng chân giẫm sao? Có thể so sánh với xe mặt trời à?”
“Vậy ngươi không muốn một chiếc sao?”
“A… Cái này ta vẫn muốn.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người vây xem ở bên cạnh đều cười ha ha.
Người nói chuyện đỏ mặt: "Ta đây không phải là thành thật sao, thứ này tuy kém xe năng lượng mặt trời, nhưng rất tiện lợi. Nếu thị trường giao dịch bắt đầu bán xe đạp, ta cũng sẽ tích cóp tiền mua một chiếc, ngươi nói xem, nếu trong nhà chúng ta cũng có xe đạp, đi lại có phải rất tiện hay không?"
Hắn nói xong, người chung quanh lại một lần nữa cười ra tiếng, nhưng rất nhanh có người phụ họa: "Còn không phải sao, chỉ là thứ kia không nhiều lắm, nghe nói chỉ có 100 chiếc, trong đó có 50 chiếc lần này đều dùng để tặng, còn lại 50 chiếc thì một ít cho đám người Mai đại nhân dùng, còn lại đều cho những lão sư kia, nếu trước đây ta có thể làm lão sư, có phải cũng có thể có một chiếc xe đạp hay không?”
"Thôi đi, với thành tích này của ngươi, đừng nghĩ làm lão sư, ngươi đi dạy học không phải là làm hại học sinh hay sao?”
"Nghĩ một chút còn không được sao, trước đó không phải ngươi cũng ghét bỏ xe đạp hay sao, cũng không thấy ngươi thật không muốn?"
Mọi người vừa trò chuyện vừa đặt đơn trên bảng nhu cầu, hạ xong đơn còn hỏi lẫn nhau một chút xem đối phương chọn cái gì, nếu như gặp phải đồ vật bản thân quên chọn thì lại xếp hàng để thêm một lần nữa, đối với chuyện “đặt đơn” làm không biết mệt.


Bạn cần đăng nhập để bình luận