Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 180 -




Chu Lý Viễn nhìn những lương thực kia đặt ở trong phòng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm thật lớn: "Ta cùng Bạch tiểu đại phu cũng không phải người xa lạ, thực sự không giấu diếm, mặc dù trong khoảng thời gian này trấn Phong Thu có không ít người đi thôn Điền gia, nhưng trên trấn vẫn có chút khó khăn, những lương thực này đưa tới, trấn Phong Thu cũng có thể chống đỡ một đoạn thời gian."
Bạch Phục Linh nghe ra hàm ý trong câu nói của hắn, chủ động nói: "Có Lý Chính ở trấn Phong Thu quản lý, thần sứ đại nhân cũng có thể yên tâm một ít, nếu Lý Chính đã nói như vậy, ta cũng nói thật với Lý Chính, thần nữ che chở thôn Điền gia, kỳ thật chỉ nhằm vào thôn dân thôn Điền gia, mọi thứ trong thôn, đều là dựa theo số lượng thôn dân mà thay đổi, lần này ta lấy tới những thứ này, thật ra là lương thực thuộc về thôn dân thôn Điền gia, thần sứ đại nhân có ý như này, tuy rằng Lý Chính đang ở trấn Phong Thu, đương nhiên được coi là thôn dân thôn Điền gia, những lương thực này cũng nên có một phần của Lý Chính, kỳ thực những lương thực này đều xuất phát từ tay thần sứ đại nhân.”
Lâm Thành Phúc đứng ở một bên, cũng mở miệng: "Theo ta biết được, tuy rằng thần nữ chăm sóc thôn dân, nhưng tất cả lương thực trong thôn, đều cần thôn dân dùng lao động kiếm tiền đổi lấy."
Bạch Phục Linh nhìn hắn một cái, hiểu được vì sao Điền Đường để cho Lâm Thành Phúc tới trấn, gật đầu: "Đúng vậy, đây là quy củ của thần nữ, tất cả thôn dân thôn Điền gia đều biết, thần nữ thích người chăm chỉ, làm nhiều có nhiều, làm ít hưởng ít, ai cũng không ngoại lệ, thậm chí bao gồm các tỷ tỷ của thần sứ đại nhân, cũng vẫn phải lao động kiếm tiền."
Chu Lý Viễn cũng nghĩ tới liên quan trong đó: "Nói cách khác, nhân số thôn dân Điền gia càng nhiều, lương thực cung cấp cũng sẽ càng nhiều?"
“Thôn Điền gia có một tấm chắn màu lam, nói vậy Lý Chính chắc hẳn đã nghe nói qua, nhưng ta nghĩ Lý Chính có lẽ không biết, tấm chắn kia sẽ theo số lượng thôn dân gia tăng, mà dần dần mở rộng."
Bạch Phục Linh nhìn Chu Lý Viễn, thản nhiên nói.
Chu Lý Viễn trợn tròn mắt: "Mở rộng?"
Bạch Phục Linh gật đầu: "Đúng vậy, mở rộng."
Chu Lý Viễn đột nhiên nắm tay, cười to: "Ha ha ha ha, tốt lắm, tốt lắm, phiền toái Bạch tiểu đại phu trở về nói với thần sứ đại nhân, chuyện trấn Phong Thu giao cho ta, chuyện thôn dân thôn Điền gia cũng giao cho ta, ta nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của thần sứ đại nhân."
Tấm chắn màu lam của thôn Điền gia mở rộng có ý nghĩa như thế nào, Chu Lý Viễn thậm chí còn rõ ràng hơn Bạch Phục Linh.
Khoảng thời gian trước đó, thật ra Chu Lý Viễn còn lo lắng có phải Điền Đường quá mức thiện lương hay không, tuy rằng thôn Điền gia có thần nữ che chở, nàng hy vọng có thể chiếu cố được càng nhiều người, nhưng nếu thôn Điền gia quá nhiều người, chỉ sợ sẽ dẫn đến cả thôn trang quá mức chật chội.
Hôm nay xem ra, hình như là hắn lo lắng mù quáng, hiển nhiên Điền Đường cũng không phải không có lo lắng đến vấn đề này.
Tấm lá chắn màu lam mở rộng, có nghĩa là phạm vi được thần nữ che chở sẽ mở rộng, điều này đối với Chu Lý Viễn mà nói quả thực chính là tin tức vô cùng tốt, đáy lòng hắn thậm chí có chút rục rịch, muốn đưa càng nhiều người đến thôn Điền gia ở lại.
Tuy nhiên hắn cũng biết thôn Điền gia cần thời gian để phát triển, không thể một hơi đưa tới quá nhiều người, vẫn cần tuần tự tiến hành mới được.
Trải qua lần này, hắn càng thêm nguyện ý làm việc cho Điền Đường, nếu như nói lúc trước hắn thay Điền Đường làm việc chỉ là hy vọng một ngày tương lai nào đó mình có một nơi an toàn đặt chân, hiện tại hắn có càng nhiều ý nghĩ khác.
Bạch Phục Linh nhìn sắc mặt Chu Lý Viễn thay đổi, biết hắn hiểu được ý của mình, hơn nữa bên cạnh Chu Lý Viễn còn có một Lâm Thành Phúc thông minh, lời của hắn nói đến đây cũng đã đủ rồi.
“Còn có một thứ.” Bạch Phục Linh quay đầu lại, tiếp tục để người của hắn đem đồ chuyển vào.
Chuyển đến lần này là một cái hộp lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận