Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1194 -




Chương 1194:
Tuy rằng chỉ là một chữ, Điền Đường lại rất nhanh chóng hiểu ý của hắn, cười nói: “Vệ gia tạm thời còn chưa đến đây làm việc, trong khoảng thời gian này Vệ tướng quân vẫn luôn rèn luyện bản thân, Vệ Lương Tài cũng vẫn luôn đọc sách, chờ về sau bọn họ đến đây, địa vị và văn phòng cũng đã sớm chuẩn bị tốt cho bọn họ.”
Bào Tử Thời hơi mở to mắt, theo bản năng thấp giọng: “Vệ gia thật sự tới thành Thần Linh sao?”
Sau khi nói xong, hắn mới phản ứng lại hiện tại mình cũng đang đứng trong thành Thần Linh, mà không phải ở trong phạm vi của triều đình, cho nên khi hắn nói về Vệ gia, cũng không cần cẩn thận như vậy.
Điền Đường gật đầu, mang theo Bào Tử Thời tiếp tục đi về phía trước, đồng thời giới thiệu ngắn gọn về tình hình Vệ gia cho hắn.
Sự trung thành của bản thân Vệ Kiến Đình đối triều đình không chỉ vì tổ tiên Vệ gia dạy bảo, mà chính là vì hàng ngàn hàng vạn bá tánh trong thiên hạ, chính vì biết rằng một khi chiến tranh nổ ra, bá tánh nhất định sẽ phải gánh chịu nỗi đau do chiến tranh gây ra, cho nên hắn mới có thể kiên trì với việc mình đã làm hàng chục năm qua.
Ấn tượng sớm nhất của Điền Đường đối với Vệ gia đến từ Vệ Lương Tài, khi đó nàng biết người của Vệ gia đều là tướng sĩ chân chính, cho nên sau đó nàng mới nguyện ý ra tay tương trợ từ lần này đến lần khác.
Nàng cũng không thể không thừa nhận, Vệ gia buộc phải rời kinh thành, chính là bởi vì những việc thành Thần Linh đã làm, nhưng nàng chưa từng hối hận.
“Chỉ khi người của Vệ gia vào thành Thần Linh, mới có thể thật sự bảo hộ bá tánh.” Biểu tình của Bào Tử Thời trở nên càng nghiêm túc.
Điền Đường mỉm cười: “Ừm, ta cũng nghĩ như vậy, cho nên ta hy vọng Bùi đại nhân và Bào đại nhân đều có thể ở lại thành Thần Linh, trợ giúp thành Thần Linh tiến thêm một bước.”
Bào Tử Thời theo bản năng nhìn Điền Đường, hắn không nói rõ cảm xúc đáy lòng mình, trước khi chân chính tới thành Thần Linh, trong lòng hắn vẫn còn có rất nhiều do dự.
Nhưng đến lúc này, hắn biết, thành Thần Linh mới là nơi bá tánh chân chính thuộc về.
“Thần chắc chắn cố hết sức, quan tâm đến công việc của bá tánh.” Bào Tử Thời khom người trịnh trọng nói.
Hiện giờ thành Thần Linh cũng không có khái niệm hoàng thất, người chân chính quản lý là Điền Đường, mà mọi người chỉ gọi nàng là “Thần sứ đại nhân”, lúc này Bào Tử Thời tự xưng hạ thần không tính là thỏa đáng, nhưng lại có thể thể hiện thành ý của hắn vào lúc này.
Bất luận lúc trước Bào Tử Thời tới đây suy nghĩ cái gì, cũng bất kể thân phận địa vị của hắn đã từng ở triều đình là gì, lúc này đây, thân phận địa vị của hắn đã hoàn toàn đã thay đổi.
“Vậy Bào đại nhân vất vả,” Điền Đường nghiêm túc nói, “Sau này Bào đại nhân có bất luận nhu cầu gì đều có thể đưa ra, chỉ cần nhu cầu thỏa đáng hợp lý, ta đều sẽ cố gắng hết sức đáp ứng.”
“Vâng.”
Hai người nói chuyện với nhau, Điền Đường mang theo Bào Tử Thời dạo quanh văn phòng một vòng, về phần tình hình bên ngoài văn phòng, vẫn là để Lý Nhị Trụ đi cùng Bào Tử Thời.
Sau đó, nàng xử lý công việc của mình một chút, cùng với việc học ở trường, lại quay trở lại lâu đài trên không để học tập.
Tuy rằng lúc đầu nàng cũng không thể lý giải nội dung nàng học này đến tột cùng có lợi ích gì, nhưng với sự tiếp thu lâu dài theo thời gian, nàng dần có được những hiểu biết mới về kiến ​​thức trong sách.
Trước hết, điểm quan trọng nhất chính là người cầm quyền không những phải có khả năng nắm giữ quyền lực mà còn phải có khả năng giao quyền, cũng nên buông bỏ một số việc để giao cho người phía dưới làm, thay vì đặt toàn bộ việc lên người mình.
Trừ cái này ra, các chương trình học này còn xen lẫn một số kiến ​​thức chính trị hiện đại, những gì nàng không hiểu khi còn là học sinh, xem lại một lần nữa vào lúc này, mặc dù là cùng một văn bản, nội dung nhìn thấy đối với nàng hiện giờ lại là khác nhau.
Trong khoảng thời gian này, sự phát triển của phủ Tuyên Hồ bên kia vẫn tiếp tục, ngoài việc mở rộng các cơ sở nuôi trồng thủy sản nước ngọt ra bên ngoài, việc phát triển đất canh tác thông thường cũng đang được tiến hành, mặc dù không có quy mô lớn đất canh tác, nhưng chúng đã được khai khẩn theo đợt, số lượng cũng không ít.
Điều đáng chú ý nhất là hiện tại rau quả ở thị trường giao dịch không chỉ có nguồn gốc từ ruộng đất phì nhiêu mà một phần trong đó còn có nguồn gốc từ đồng ruộng.
Mặc dù nói chung, chất lượng rau quả trong đồng ruộng bình thường không tốt bằng ruộng đất phì nhiêu, nhưng Điền Đường vẫn cảm thấy rằng tiến triển mới trong lĩnh vực này là thu hoạch khá đáng mừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận