Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 183 -




"Này, các ngươi có cảm thấy xe đã không còn lắc lư rồi phải không?" Trong nháy mắt hắn liền mở to hai mắt: "Nơi này chính là thôn Điền gia?"
"Đúng, chúng ta đã đến thôn Điền gia, trước tiên ta sẽ đưa các ngươi đi tìm chỗ ở tạm thời, đêm nay mọi người sẽ ở lại nơi đó một đêm, ở chỗ này một hai ngày, các ngươi liền biết nên làm như thế nào."
Hướng Thiện nắm dây cương của xe ngựa, sau đó liền đưa nhóm người này đến chỗ nhà gỗ cũ.
Bên ngoài nhà gỗ cũ có một khoảng đất trống rất lớn, vừa vặn làm chỗ cho những chiếc xe ngựa này dừng lại.
Người trên xe từ từ xuống xe, rất nhanh đã có mấy người từ bên trong đi ra, hướng dẫn bọn họ đi vào bên trong.
"Nam đều đi theo hắn, nữ thì đi theo ta." Lão phụ nhân ở phía trước bắt đầu dẫn đường, mang theo những người này đi đến các gian phòng nhỏ, vừa đi vừa nói chuyện.
"Nếu các ngươi đã tự mang theo chăn thì sẽ dùng chăn của mình, nếu như các ngươi không mang theo, có thể sử dụng chăn trong thôn, chăn của chúng ta đều đã giặt rất sạch sẽ, gặp được ngày đẹp trời đều sẽ mang ra ngoài phơi nắng."
"Trong phòng này thơm quá, sau này chúng ta sẽ có thể ở lại nơi đây sao?"
Vừa mới đi vào trong phòng, đã có người vui mừng nói, chỉ là nhìn thấy hoàn cảnh của nơi này, so với lúc bọn họ nói thì có lẽ tốt hơn rất nhiều.
"Các ngươi đều là người có tiền, ở nơi này để làm gì."
Lão phụ nhân cười nói, "Người nhà nghèo khổ tới, trong tay không có tiền, mới chọn ở chỗ này thêm vài ngày, còn các ngươi đều là người có bạc, có thể tự mua một căn nhà gỗ là được, một căn nhà gỗ chỉ có 3 lượng bạc, 4 người cùng ở là vừa đủ rồi."
"Nhà gỗ là cái gì?"
"Ở đó." Lão phu nhân dẫn theo mấy người tò mò ra cửa, chỉ vào những căn nhà gỗ cách đó không xa, nếu so sánh với những căn nhà gỗ cũ, từng dãy nhà gỗ mới kia nhìn thế nào cũng rất vừa mắt, hơn nữa chúng cũng vô cùng sạch sẽ và gọn gàng.
"Dãy nhà kia chính là nhà gỗ mới, nơi này chính là nơi mọi người sẽ ở tạm thời."
"Đúng là thật đẹp."
Mấy người họ nhìn những căn nhà gỗ mới cách đó không xa, nhịn không được liền nói mấy lời khen ngợi.
"Đó là chuyện đương nhiên, đó chính là thần tích."
Lão phụ nhân nở nụ cười, dưới ánh mắt tò mò và chăm chú của mọi người, lão phụ nhân cũng thấp giọng nói với bọn họ về tình huống của nhà gỗ mới, cùng với tình huống của thôn Điền gia, gần như mỗi một câu nói, đều có thể khiến cho mọi người cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Không chỉ ở đây, ngày hôm nay, các thôn dân khác khi vừa mới tới thôn Điền gia đều có cảm giác kinh ngạc như nhau.
Lúc trước bọn họ không phải chưa từng nghe những người từng rời khỏi thôn Điền gia nhắc tới điểm tốt của thôn Điền gia, nhưng bởi vì mọi người vẫn luôn ngầm thừa nhận quy tắc, không ai nhắc tới "Thần nữ", những người này cũng chưa bao giờ nghe đến tình huống thực sự của thôn Điền gia.
Cho đến khi, chính họ đi tới thôn Điền gia, bọn họ mới hiểu được vì sao những người lúc trước khi đi tới thôn Điền gia, ngoại trừ những việc cần thiết ở bên ngoài, thì không hề có một người nào lại chọn rời khỏi thôn Điền gia.
Đừng nói là những người đó, coi như là bọn họ cũng vừa đến thôn Điền gia, chỉ vừa mới nghe lão phụ nhân nói chuyện, bọn họ cũng đã không nỡ rời đi.
Thậm chí trong lòng bọn họ ít nhiều cũng đã có vài phần hối hận, sớm biết thôn Điền gia tốt như vậy, ngay từ đầu bọn họ nên tranh giành để có thể đến đây, mà không vì sự do dự của chính mình mà lựa chọn ở lại trấn Phong Thu lâu đến như vậy, nếu đến sớm, bọn họ không phải đã sớm có thể hưởng thụ được một cuộc sống tốt đẹp ở thôn Điền gia hay sao?
Cũng từ miệng của lão phu nhân mà họ cũng đã biết được nhiều tin tức hơn một chút, bọn họ lại càng muốn ổn định cuộc sống ở nơi đây.
Không chỉ vừa mới thu dọn đồ đạc xong, bọn họ liền cùng nhau đi ra bên ngoài.
Sau đó họ cũng đã đụng phải các nam nhân ở nhà gỗ bên kia đang thu dọn đồ đạc để đi ra ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận