Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 243 -




Bán ra khẳng định là không được, quá lãng phí.
Cho thuê thì cũng được, vốn dĩ nàng muốn trực tiếp đặt chúng ở đại sảnh giao dịch để cho thuê, nhưng suy nghĩ lại thì vẫn là cảm thấy tạm thời đặt ở trong kho hàng trước, dự định tìm được cơ hội nào đó để thôn dân học được cách sử dụng rồi mới cho thuê cũng không muộn.
Phần còn lại là... kho hàng hạt giống.
Điền Đường mở phần thưởng này ra, cảm nhận được kinh hỉ.
Nàng vốn dĩ còn cho rằng kho hàng hạt giống như một tòa kiến trúc, tựa như lò gạch, trung tâm thôn xóm có trực tiếp đặt trên đất, không nghĩ tới thế mà lại là liên kết với kho hàng trong giao diện trò chơi của nàng.
Hiện tại kho hàng của thôn Điền gia chủ yếu có hai cái, một cái là kho hàng của đại sảnh giao dịch, còn có một cái là kho hàng của bản thân Điền Đường.
Không gian của đại sảnh giao dịch lớn, dung lượng cất giữ cũng rất lớn, mà kho hàng nhỏ của bản thân Điền Đường vẫn luôn chỉ có 10 ô giống như ban đầu.
Theo lý thuyết toàn bộ đồ đạc cứ để ở đại sảnh giao dịch là được, nhưng kho hàng của đại sảnh giao dịch có hạn chế, nếu muốn lưu trữ đồ ở bên trong đại sảnh giao dịch, nhất định phải thiết lập giá bán.
Thật sự không có cách nào, Điền Đường chỉ có thể lần lượt dọn dẹp kho hàng nhỏ của mình, đặt mấy món đồ chiếm diện tích tương đối nhỏ ở trong phòng, đồ vật quan trọng như loại bản vẽ hoặc loại kiến trúc, cũng chỉ có thể đặt ở trong kho hàng.
Còn có một số đồ vật thật sự không có biện pháp xử lý, chủ yếu là đại lượng hạt giống, nàng đều đặt chúng nó ở bên trong kho hàng của đại sảnh giao dịch, sau đó thiết lập một cái giá cao không ai có thể mua được, như vậy vừa có thể chiếm dụng kho hàng của đại sảnh giao dịch, hạt giống cũng sẽ không bị người khác mua đi.
Nhưng mà làm như vậy cũng không phải kế sách lâu dài, theo nhân khẩu thôn Điền gia càng ngày càng nhiều, không bảo đảm được việc một ngày nào đó trong tương lai sẽ xuất hiện kẻ ngốc nhiều tiền, vẫn có nguy hiểm nhất định.
Hiện tại có kho hàng hạt giống vừa vặn giải quyết một mối phiền nhiễu lớn của Điền Đường.
Sau khi nhấp vào xác nhận sử dụng, phía dưới kho hàng vốn có của Điền Đường xuất hiện một tay nải nhìn giống như hạt giống, lại nhấn vào biểu tượng nhỏ này, rất nhanh liền có một giao diện mới xuất hiện ngay sau đó.
Điền Đường lấy toàn bộ hạt giống ban đầu đặt ở đại sảnh giao dịch ra, đặt toàn bộ ở trong kho hạt giống của mình.
Hạt giống năng suất cao và chịu lạnh, cho dù là cùng một loại, cũng coi như là hai loại hạt giống bất đồng.
Sau khi chuyển dời toàn bộ hạt giống, có thể nhìn thấy được hạt giống đặt ở bên trong kho hàng ước chừng có hai ba mươi loại hạt giống, mà ở đại sảnh giao dịch, chỉ còn lại hạt giống giống bình thường được phép giao dịch.
Làm xong một bước này, trong lòng Điền Đường cuối cùng cũng an tâm hơn không ít.
“Thần sứ đại nhân, ta muốn thi lớp chồi." Lâm Thành Phúc lại một lần nữa đi tìm Điền Đường.
Lúc này cách lần thi lớp mầm trước đó vẻn vẹn chỉ qua ba ngày.
“Là một mình ngươi, hay là bao gồm cả Khấu Nguyên Minh và La Trung?" Điền Đường không hỏi Lâm Thành Phúc học thế nào, nếu Lâm Thành Phúc đã có tự tin lại đây, chứng tỏ hắn đã nắm chắc.
Lâm Thành Phúc nghiêm túc nói: "Một mình ta.”
Điền Đường gật đầu, trực tiếp rút ra một tờ giấy thi từ trong một chồng bài thi: "Nếu chỉ có một mình ngươi, cũng không cần tới phòng học trống, ngồi chỗ đó đi, sau khi ngươi thi xong ta sẽ trực tiếp chấm sửa bài thi cho ngươi.”
Điền Đường chỉ vào một vị trí trống không cách đó không xa rồi nói.
Lâm Thành Phúc cẩn thận nhận bài thi, ngồi ở vị trí Điền Đường chỉ định, vùi đầu làm bài.
Điền Đường chỉ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn hắn một cái, phần lớn thời gian đều cúi đầu viết viết vẽ vẽ trên sổ, nếu nhìn kỹ, trong vở của nàng cái gì cũng có, có thể là một đề toán đơn giản, có thể là một câu thơ, cũng có thể là nhàn rỗi nhàm chán vẽ vòng tròn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận