Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1456 -




Lúc trước Dung Dật vẫn còn là tiểu điện hạ. Lúc còn ở trong phủ, mỗi lần hắn tới phủ đều nhìn thấy “tiểu điện hạ” lãnh đạm, điềm tĩnh. Có lẽ là do trưởng thành dưới ánh mắt của hàng trăm người, hắn muốn cái gì thì sẽ có cái đó nên có nhiều đồ vật có lẽ hắn không thèm để trong mắt, thậm chí là cả ngôi vị hoàng đế.
Đó chính là cái nhìn lúc trước của Yến Mãn đối với “Tiểu điện hạ”. Thẳng cho tới một ngày “Tiểu điện hạ” trở thành “Bệ hạ”, hắn mới hiểu người này hơn một chút. Ngôi vị hoàng đế Tuy rằng không quan trọng nhưng sẽ có được quyền được lên tiếng tuyệt đối và quyền lực, sẽ khiến cho người khác thay đổi suy nghĩ ban đầu về nó.
Khi đó mọi việc diễn ra quá nhanh, quá gấp gáp, Yến Mãn còn chưa kịp phản ứng lại, tất cả đều đã thay đổi.
Những năm sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện, Yến Mãn vẫn không hiểu được vì sao Dung Dật lại nhường ra ngôi vị hoàng đế mà thật vất vả mới có được, cho tới khi hắn tới thành Thần Linh, hắn mới nhận ra là có lẽ Dung Dật đã sớm ý thức được sự tồn tại của thành Thần Linh và ý nghĩa của thành Thần Linh đối bá tánh trước hắn.
Cho tới bây giờ, người trước mắt tựa hồ vẫn lãnh đạm và bình tĩnh như trước, nhưng trong mắt hắn đã ấm áp hơn vài phần so với trước kia.
“Nghe nói…ngươi trở thành lão sư?” Yến Mãn hỏi, cuối cùng vẫn không trực tiếp gọi thẳng tên Dung Dật.
“Lão sư là một công việc không tồi, rất dễ được nhận được sự yêu quý của học sinh,” Dung Dật xoay người, bình tĩnh đi về phía trước, “Công việc này từ trước tới nay ta còn chưa hề nghĩ tới, có lẽ đây là điều khiến cuộc sống thay đổi.”
“Nhưng lão sư cũng không phải là chức vụ gì cao lớn.” Yến Mãn nói. Hắn vẫn chưa thể nghĩ ra vì cái gì mà Dung Dật lại lựa chọn một công việc tầm thường như vậy. Lấy năng lực của hắn, nếu muốn tạo ra khu vực riêng ở thành Thần Linh cũng không phải là việc gì khó khăn.
“Đối với ta mà nói, làm lão sư hay làm thợ thủ công thì cũng khác gì nhau đâu?” Dung Dật thuận miệng nói, giọng điệu thả lỏng nhẹ nhàng, “Yến Mãn, bây giờ ngươi cũng nên buông xuống đi.”
Nói xong, hắn dừng bước.
Yến Mãn đi theo phía sau cũng dừng bước.
Dung Dật cười nhìn hắn: “Hoàn toàn buông xuống thân phận trước kia đi. Một lần nữa nhìn lại thiên hạ này, ngươi sẽ nhìn thấy được những điều mà trước kia chưa nhìn thấy, rằng trong thiên hạ này so với tưởng tượng của chúng ta còn đẹp hơn rất nhiều.”
Yến Mãn yên lặng nhìn hắn.
“Đưa ta tới đây thôi, ngươi cũng còn có việc phải làm, nếu có cơ hội nhất định chúng ta sẽ gặp lại.” Dung Dật nói xong liền xoay người rời đi. Lúc này bước chân của hắn rất kiên định, không hề có ý định ngoảnh lại.
Yến Mãn nhìn bóng dáng hắn đang dần đi xa, đột nhiên tay ôm quyền, khom người cúi xuống.

"Có phải khu an toàn đã biến mất không? Các ngươi có cảm thấy gì không?"
"Không có a, ta cũng đang đợi đây, không phải nói là khu an toàn sẽ biến mất sao? Tại sao không có thay đổi gì?" Người nói chuyện nghi ngờ nhìn lên trời, cố gắng tìm xem có gì lạ so với trước không, tìm kiếm được một lúc, hắn nhăn chặt mày, "Sao ta không thấy có gì lạ?"
“Ai nói không phải đâu?” Người ngồi bên cạnh hắn cũng ngẩng đầu nhìn lên trời, “Ta thấy hôm nay trời cũng xanh, nắng cũng tốt, mây bay trên kia cũng trắng, nhìn không ra được có gì khác trước a.”
“Các ngươi cũng đang chờ sao?” Có người đi tới, đại khái là nghe được hai người đối thoại, cũng nhịn không được mở miệng nói.
"Còn không phải sao? Chúng ta cũng đang chờ đây, là hôm nay đúng không? Không phải lúc trước trên báo viết là thời gian này sao? Chẳng lẽ là chúng ta nhớ nhầm?"
"Trên báo viết đúng là hôm nay, ta có đem tờ báo tới đây." Người từ phía sau trực tiếp đưa một tờ báo tới, "Trên đây để thời gian, là ở đây, không phải viết rõ ràng rồi à, đúng là hôm nay không có nhầm a."
Sau khi tờ báo được đưa ra, những người bên cạnh đều nhìn qua, xác nhận cẩn thận rồi lại nói chuyện liên tục: "Đúng là vậy, ngày này, giờ này, đúng là hôm nay, sao lại thay đổi rồi?"
Một đám người vừa nói vừa nhìn lên bầu trời.
Một lúc sau, người tuần tra đi tới, mặt nghiêm túc nói với bọn họ: “Đừng đứng ở giữa đường, lát nữa có xe chạy đến khó tránh được, chú ý an toàn.”
Mấy người như đã tìm được bá tánh tin cậy, lần lượt tụ tập lại, mồm năm miệng mười bắt đầu thảo luận về sự biến mất của khu an toàn, hỏi tại sao khu an toàn lại biến mất, nhưng bọn họ lại hoàn toàn không cảm nhận được sự khác biệt so với trước đây.
Khi tin tức mới nhất về khu an toàn đang dần tan biến lan ra, đã làm bá tánh lo lắng bất an, cách đây vài ngày, thậm chí tờ báo còn trực tiếp đăng tải thứ tự khu an toàn biến mất, ngày nào biến mất hay biến mất thời gian nào đều được viết rõ ràng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận