Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1161 -




Chương 1161:
Lúc hắn nhìn lại về phía Lâm Thành Phúc, ánh mắt đã không còn uy hiếp như lúc trước, ngược lại nhiều hơn vài phần ôn hòa, quả thật những lời Lâm Thành Phúc nói là điều hắn chưa bao giờ nghĩ tới, cũng quả thật vì hắn mở ra một ý nghĩ mới, để cho hắn một lần nữa xem kỹ tình huống của thành Thần Linh.
Nếu như Lâm Thành Phúc đúng là gian tế thành Thần Linh phái tới, hắn thật sự không nghĩ ra mục đích của thành Thần Linh.
Mà lời Lâm Thành Phúc nói sau đó, lại càng xóa bỏ hoài nghi trong lòng hắn.
"Vương gia có thể ngẫm lại, kỳ thật lúc trước sau khi phía ta lui binh, có lẽ thành Thần Linh đang trong lúc tĩnh dưỡng, mà phương thức thần linh tĩnh dưỡng chính là lại chiếm lấy một phủ thành, thu hoạch tín ngưỡng mới, nếu không lấy thần lực của thần linh, vào lúc ấy như thế nào chỉ có một phủ Tân Hà bị khống chế?"
Hạ Tùng Dương ngước mắt nhìn hắn: "Ý của ngươi là, kỳ thật mỗi lần thành Thần Linh công kích, hoặc là sau khi làm chuyện gì, đều cần tĩnh dưỡng mới có thể tiếp tục khai phá?"
Lâm Thành Phúc nhìn vẻ mặt của hắn, không tự mình nói ra cái gì nữa, mà là cho một phương hướng: "Vương gia lại ngẫm nghĩ lại thử, hành động khai phá của thành Thần Linh, thảo dân nghe nói lúc trước có một đoạn thời gian, triều đình đưa mười vạn bá tánh nghèo khó đến thành Thần Linh, sau đó..."
“Sau đó phủ Ninh Ký liền bị thành Thần Linh đoạt được!” Hạ Tùng Dương đột nhiên mở miệng, trong mắt tràn đầy kinh hỉ: “Đúng vậy, đúng đúng, sao bổn vương lại không nghĩ tới chứ, lúc ấy thành Thần Linh muốn trông coi mười vạn bá tánh nghèo khó, theo lý thuyết hẳn là khó có thể tiếp tục, vì sao đột nhiên động thủ đoạt lấy phủ Quảng Cừ, hiện giờ xem ra, nhất định là thần linh có nhu cầu, có lẽ... Có lẽ là thần linh tĩnh dưỡng cần đại địa chi khí để bổ sung, nhưng nếu cho quá nhiều đại địa chi khí, cũng sẽ mang đến thương tổn cho thần linh, tóm lại, hoặc là người, hoặc là đất, thần linh khẳng định có nhu cầu, nếu không vì sao cho đến bây giờ thành Thần Linh cũng không đi đoạt hạ thiên hạ?”
Lâm Thành Phúc rũ mắt, trong giọng nói có thêm vài phần kích động: "Vương gia anh minh.”
“Tiếp tục đi, ngươi tiếp tục nói đi." Hạ Tùng Dương vội vàng nói, giọng điệu lần này gấp gáp hơn trước không ít, vả lại thái độ đối đãi với Lâm Thành Phúc cũng tốt hơn trước một chút, giống như người uy hiếp lúc trước không phải hắn.
Lâm Thành Phúc cũng không thèm để ý, tiếp tục dựa theo suy nghĩ của hắn để nói tiếp: "Vương gia, tình huống của thành Thần Linh không đơn giản, tùy tiện công kích, nhất định sẽ không dễ dàng đoạt được như vậy, số lần công kích càng nhiều, ngược lại sẽ tiêu hao binh lực của chúng ta, nhưng hành vi như vậy của thành Thần Linh, cũng nhất định cần phương pháp tĩnh dưỡng, cho nên có lẽ có thể dùng chiến thuật tiêu hao, chỉ cần khiến cho thành Thần Linh tiêu hao đến trình độ nhất định, chúng ta liền có thể dễ dàng chiếm được thành Thần Linh.”
Sau khi Hạ Tùng Dương nghe xong, trong lòng có chút vui mừng, nhưng rất nhanh liền hoàn hồn, nhíu mày nhìn Lâm Thành Phúc: "Ngươi không phải nói tùy tiện công kích thành Thần Linh, ngược lại sẽ tiêu hao binh lực của chúng ta, vì sao lại đề nghị dùng chiến thuật tiêu hao?"
"Vương gia, chiến thuật tiêu hao cũng không phải là chúng ta, bởi vì cái gọi là 'Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ vàng ở phía sau'", Lâm Thành Phúc ngẩng đầu, thẳng tắp nhìn vào hai mắt Hạ Tùng Dương, "Nếu hôm nay chúng ta có thể tùy tiện xuất kích, chỉ biết tiêu hao binh lực bên mình, vì sao không tìm người đi công kích?"
Hạ Tùng Dương trong lòng có chút dự đoán, nhưng vẫn theo bản năng hỏi một câu: "Ý ngươi là......?
Lâm Thành Phúc há miệng, trực tiếp cho hai đáp án: "Triều đình, cùng với Triệu vương.”
Ánh mắt Hạ Tùng Dương bỗng dưng sáng lên.
"Chúng ta đã biết thành sự tồn tại của thành Thần Linh, liền có thể thời thời khắc khắc chú ý đến tình huống của thành Thần Linh," Lâm Thành Phúc tiếp tục nói, "Tùy tiện công kích, bất kể là chúng ta, hoặc là triều đình hay Triệu vương, ai rơi cũng không được tốt, nhưng bọn họ bị hai bên công kích cùng một lúc, chúng ta vừa vặn đứng ở bên ngoài quan sát, đồng thời nghỉ ngơi lấy lại sức, một khi phát hiện thành Thần Linh xuất hiện xu thế suy tàn, tồn tại khả năng bị công phá, bất kể triều đình hay Triệu vương vào lúc này có công phá hay không, chúng ta muốn tùy ý bắt một phương bị tiêu hao quá mức cũng trở nên dễ dàng."
Lâm Thành Phúc mỉm cười, cuối cùng nói: "Đến lúc đó, thiên hạ trong tầm tay.”

Hạ Tùng Dương cau mày, đi tới đi lui trong phòng, cố gắng tìm ra lỗ hổng trong lời nói của Lâm Thành Phúc, nhưng mặc kệ hắn suy nghĩ như thế nào, đều hiểu được có lẽ theo như lời Lâm Thành Phúc hiện tại chính là lựa chọn tốt nhất hiện nay của bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận