Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1238 -




Chương 1238:
Hắn thể nào cũng không ngờ được chính mình sẽ có một ngày phải rơi vào nông nỗi này.
“Đại nhân…” Một người vội vã chạy vào từ ngoài cửa.
Diệp Đài lập tức đứng dậy, trong mắt tràn đầy mong đợi: “Thế nào?”
“Không được, đại nhân.” Người tới lắc đầu: “Thủ hạ đã đi nhìn thử, từng góc xung quanh huyện nha đều có người thủ sẵn, người của chúng ta căn bản không thể đi ra được, hơn nữa cho dù chúng ta có lao ra được, muốn rời khỏi đây thì phải đi qua các cung đường phồn hoa náo nhiệt, hiện tại bá tánh toàn huyện Thanh An đều… đều… đều đang nhìn chằm chằm vào chúng ta.”
Diệp Đài nắm chặt tay, vỗ mạnh lên bàn: “Vô sỉ, những kẻ này sao có thể, sao bọn họ dám làm như vậy chứ?”
Người bẩm báo đứng ở một bên, nghe vậy thì không nhịn được thấp giọng than thở một câu: “Này không phải là quy tắc của thành Thần Linh sao, dù sao cũng không gây thiệt hại gì.”
Diệp Đài bỗng dưng quay đầu lại, trong mắt rõ ràng là ý không vui.
Tiểu đồng lập tức cúi đầu, xem như mình cũng chưa từng nói gì cả.
Lúc này Diệp Đài không có tâm trạng để trừng phạt trách cứ nữa, trong lòng toàn là suy nghĩ làm thế nào để rời đi.
Huyện nha đã bị bá tánh bao vây, nếu là trước đây, hắn nhất định sẽ trực tiếp cho tiểu đồng đi áp chế hết, nhưng hiện tại đã có quy tắc của thành Thần Linh, nếu hắn tùy tiện động thủ thì cuối cùng người chịu xui rủi lại là hắn.
Nhất thời ngẩn ngơ trong đầu của Diệp Đài toàn là “thành Thần Linh”.
Cách đây không lâu, hắn vừa mới lợi dụng quy tắc của thành Thần Linh, khiến cho huyện Thanh An bị tách lẻ ra, sau này khi thành Thần Linh vùng dậy phát triển, huyện Thanh An ở trong đó, tất nhiên cũng có thể được hưởng rất nhiều quyền lợi ở đó.
Mà huyện lệnh của huyện Thanh An là hắn, người cuối cùng được hưởng nhiều quyền lợi nhất cũng là hắn.
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ tới, thành Thần Linh lại lớn mạnh như vậy, thậm chí còn lớn hơn gấp trăm, gấp nghìn lắm so với trong tưởng tượng của hắn.
Hơn nữa bá tánh của huyện Thanh An, không ngờ lại dùng kế sách hắn từng dùng với thành Thần Linh đối nghịch lại hắn, bao vây hắn kín kẽ ở trong huyện nha.
Diệp Đài đi qua đi lại trong sảnh chính, bên tai vẫn truyền đến giọng nói tức giận mắng người ở bên ngoài, trong đầu nghĩ về những việc mình đã làm trong khoảng thời gian này, càng nghĩ lại càng hối hận.
Lấy thân phận của hắn thì cho dù hắn nghiêm chỉnh làm huyện lệnh thì sau này thành Thần Linh có phát triển mạnh đến mấy, chắc chắn hắn sẽ có được thứ mà hắn xứng đáng với tư cách là huyện lệnh, với sự phát triển và thực lực của thành Thần Linh, bấy giờ hắn vẫn có thể đạt được điều gì vào thời điểm đó chắc chắn sẽ tốt hơn trước.
Nếu có thể tạo ra thành tích cao thì sẽ liên tục được thăng chức, thậm chí còn có thể leo lên địa vị cực cao.
Nhưng mọi thứ đều đã bị chính tay hắn phá hủy.
Tại vì sao, vì sao ngay từ đầu hắn lại đưa ra quyết định như vậy?
Diệp Đài nghĩ, đột nhiên nhớ tới chuyện gì, bất ngờ ngẩng đầu, trong mắt ẩn chứa mưu kế: “Thôn Cát gia, Cát Nguyên, nếu không phải do Cát lão gia tử thì chắc chắn ta đã không làm như vậy.”
Ngay lúc Diệp Đài nghĩ đến thôn Cát gia thì mấy người bên thôn Cát gia cũng đã biết tình hình của huyện Thanh An, đang ngồi ở trong sảnh chính, nhắc tới Diệp Đài.
“Bây giờ chuyện Diệp Đài gây ra đã khơi dậy sự phẫn nộ của bá tánh, ta nghe được tin là bá tánh đã biết mối quan hệ giữa Diệp Đài và thôn Cát gia chúng ta, chỉ sợ không bao lâu nữa, rất nhanh hỗn loạn sẽ lan đến thôn Cát gia chúng ta.”
“Mọi chuyện nháo thành như vậy đã định là sẽ không thể kết thúc đơn giản được.”
Cát lão gia tử ngồi ở trên cùng, sắc mặt ngày càng kém, thực tế từ sau khi biết được tình hình bên huyện Thanh An, thân thể hắn vẫn không được tốt, giống như sức lực giúp hắn chống đỡ tới bây giờ đã dần tiêu tán hết.
Đối với hiểu biết về thành Thần Linh, hắn và Diệp Đài đều có chung nhận định rằng quả thật thực lực của thành Thần Linh mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ rất nhiều.
“Lão gia tử.” Một người ngồi ở phía trước đột nhiên mở miệng: “Lão gia tử, nếu trước đây lựa chọn của chúng ta là quy phục thì thành Thần Linh có muốn đất vườn của chúng ta nữa không? Chúng ta sinh tồn dựa trên đất vườn, chỉ một mực toan tính đất vườn, liệu thành Thần Linh có thật sự để ý không?”
Sắc mặt Cát lão gia tử thay đổi, đột nhiên ho khan mạnh vài tiếng.
Người canh giữ ở bên cạnh vội vàng tiến lên đỡ y, giúp Cát lão gia tử bình thường trở lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận