Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1193 -




Chương 1193:
Về phương diện khác, suy xét đến Bào Tử Thời mới vừa tới thành Thần Linh không bao lâu, không hiểu biết về thành Thần Linh, khi nói chuyện mọi người đều cố gắng dùng từ ngữ ngắn gọn và rõ ràng để miêu tả, để Bào Tử Thời có thể hiểu biết thêm về thành Thần Linh thông qua bàn luận của mọi người.
Lần này thời gian hội nghị không dài không ngắn, trước sau tổng cộng mất một giờ, trong quá trình này, dường như hầu hết mọi người ở đây đều đưa ra một số ý kiến, nhiệm vụ của Bào Tử Thời chủ yếu là nói về luật pháp triều đình, dùng chúng làm tư liệu tham khảo, để mọi người có thể tìm thấy được điểm nào tốt hơn.
Sau khi hội nghị chấm dứt, Bào Tử Thời đã hoàn toàn đã mất đi sự bỡ ngỡ lúc đầu, thậm chí lúc cuối cùng đứng dậy, còn có chút lưu luyến không rời.
“Bào đại nhân có thể dùng thời gian vài ngày để hiểu về tình hình của thành Thần Linh, không cần phải vội vàng lập ra luật pháp.” Điền Đường nhìn về phía Bào Tử Thời.
Bào Tử Thời định thần lại, há miệng, theo bản năng muốn trả lời, nhưng bởi vì những gì hắn tự tuyên bố, trong lúc nhất thời có chút mắc kẹt, cuối cùng hắn chỉ cúi đầu trước Điền Đường.
Điền Đường mỉm cười, cũng không nhất định buộc hắn phải hòa nhập vào cuộc sống của thành Thần Linh trong một thời gian ngắn, chủ động nói: “Bào đại nhân, văn phòng của ngươi đã chuẩn bị tốt từ sáng sớm, chúng ta đến văn phòng trước đi, ta sẽ giới thiệu tình hình trong tòa nhà cho Bào đại nhân, để sau này đại nhân cũng hiểu rõ hơn về nó.
“Được, đa tạ thần sứ đại nhân.” Bào Tử Thời lại khom lưng lần nữa.
Điền Đường dẫn đầu đi ra phòng họp.
Tòa nhà văn phòng lúc này đã cao sáu tầng lầu, nhưng cũng không phải tầng càng cao địa vị càng cao, mà là một chút dựa theo độ tuổi lớn nhỏ để phân bố, ở văn phòng tầng hai chủ yếu là Điền Đường, Bùi Phong Bình cùng một số quan chức từ triều đình trước đó.
Một số văn phòng phía trên tầng ba đã bỏ trống từ lâu, chủ yếu là nhân viên văn phòng ở thành Ninh Ký, thành Tân Hà và thành Tuyên Hồ.
“Bào đại nhân, nơi này là văn phòng của Triệu Đồ - Triệu đại nhân và Lâu Đồng Nghĩa - Lâu đại nhân.”
Trong phòng chỉ có một người, nghe được âm thanh hắn theo bản năng ngẩng đầu lên, sau khi thấy rõ tình huống ngoài cửa ánh mắt chợt lóe, đứng dậy bước nhanh về phía trước: “Bào đại nhân.”
Bào Tử Thời kinh ngạc nhìn người trước mắt.
Đối phương mỉm cười: “Bào đại nhân có thể không quen biết ta, ta là Lâu Đồng Nghĩa, đã từng là huyện lệnh huyện Dương Nam, hiện tại Triệu Đồ - Triệu đại nhân đã tới trường học, đã nghe tin Bào đại nhân sắp đến từ lâu, nay được gặp, thật sự làm người ta vui mừng khôn xiết.”
Bào Tử Thời sững sờ, đầu tiên là tò mò một lát, nhưng nhớ đến tình hình của thành Thần Linh đã từng là phủ thành, mới lấy lại tinh thần, vội đáp lễ: “Lâu đại nhân.”
Lâu Đồng Nghĩa lại cười chào hỏi cùng Điền Đường.
Bào Tử Thời mới đến, mọi thứ ở thành Thần Linh đều thực sự mới lạ, Lâu Đồng Nghĩa lại còn đang xử lý công việc, sau khi ba người trò chuyện đơn giản vài câu, Lâu Đồng Nghĩa trở lại chỗ ngồi của mình.
Điền Đường tiếp tục mang theo Bào Tử Thời đi về phía trước, vừa đi vừa tìm hiểu tình huống văn phòng.
Lại đi vào một văn phòng khác, cửa văn phòng này đã đóng, Điền Đường trực tiếp đưa tay mở ra cửa văn phòng, vừa mở cửa ra, liền có thể cảm nhận được trong văn phòng truyền đến một sự “sắc bén”.
Bào Tử Thời đứng ở một bên phía sau Điền Đường, nhìn vào bên trong, giật mình trong lòng, lập tức nghĩ “Hiển nhiên đây cũng không phải văn phòng của quan văn”.
Nhưng mặc dù hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, khi nghe được từ miệng Điền Đường nhắc tới hai cái tên, vẫn là bị chấn động.
“Nơi này lại là văn phòng của Thạch tướng quân cùng Ngô tướng quân?” Mấy năm nay hắn không ở kinh thành, cũng không biết quá nhiều tin tức lưu truyền trong kinh thành, tuy rằng đại khái nghe qua chuyện “Thạch Hùng tạo phản”, nhưng tự mình xác nhận Thạch Hùng đang ở thành Thần Linh, vẫn khiến hắn không thể khống chế được cảm xúc của mình.
“Ừ, nhưng mà hai người bọn họ vẫn đều luôn ở thành Lâm Xuân, trong khoảng thời gian này chủ yếu canh giữ ở phủ Tuyên Hồ cùng phủ Ninh Ký, ngày thường sẽ không tới trung tâm thành thị, nhưng ngẫu nhiên trở về làm việc, sẽ dùng văn phòng này, đồ vật bên trong đều do chính bọn họ bài trí.” Điền Đường chỉ là mở cửa ra, không đi vào trong văn phòng, cũng không có động vào đồ vật bên trong.
Bào Tử Thời do dự một lát, đột nhiên lắp bắp: “Vệ… Vệ…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận