Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 736 -




"Để Mai Kỳ dẫn bọn họ đi dạo đi, hắn cũng tương đối quen thuộc với trấn Thần Linh, cũng biết nên dẫn bọn họ đi đến nơi nào, ngươi cùng với Triệu đại nhân nói tỉ mỉ về chuyện 'độ trung thành', ta sẽ tự mình đi đến nhà của trấn nhỏ, cũng vừa vặn đi xung quanh thử." Điền Đường nói xong, nhìn về phía của Triệu Đồ đang cố ý đứng cách đó không xa không hề đến gần.
Từ Triết lập tức chắp tay: "Vâng, thần sứ đại nhân.”
Nói xong, Từ Triết đã lập tức đi về phía của Triệu Đồ, thấp giọng nói chuyện với hắn: "Đại nhân, chúng ta tìm một nơi yên tĩnh, thuộc hạ sẽ nói rõ ràng với ngài.”
Triệu Đồ bình tĩnh gật đầu.
Hai người sóng vai đi về một hướng yên tĩnh khác.
Đi trong chốc lát sau, Từ Triết đã mở miệng hỏi: "Trong lòng đại nhân đối với trấn Thần Linh, đối với thần sứ đại nhân có ngăn cách hay sao?"
Triệu Đồ nhíu mày: "Làm sao lại nói như vậy?”
"Chẳng lẽ không phải là bởi vì lần trước đại nhân đã bị cả người lẫn núi..." Từ Triết do dự nói, còn chưa nói xong, hắn đã biết mình đại khái đã quá thuận theo suy nghĩ của Điền Đường, đoán sai suy nghĩ thật sự của Triệu Đồ.
Quả nhiên, vào lúc này Triệu Đồ đã nhíu chặt mày: "Lúc trước chuyện dời núi vốn là chuyện tai bay vạ gió, nếu không phải lúc ấy ta mang lòng ác ý, tuyệt đối sẽ không có chuyện cả người lẫn núi cùng nhau bị đưa đi, ta biết rõ việc này là lỗi của ta, sao có thể vì vậy mà có sự ngăn cách với thần sứ đại nhân?"
"Là thuộc hạ đã suy nghĩ sai rồi." Từ Triết bật cười, "Đại nhân, thuộc hạ vẫn nên vì người mà nói tỉ mỉ một chút về chuyện trí lực, sở dĩ đại nhân cho rằng trí lực mà ta đột nhiên nhắc tới, chủ yếu bắt nguồn từ chuyện 'Độ trung thành'..."
Từ Triết nói rất nhiều, tựa như lúc trước hắn đã tỉ mỉ giải thích chuyện này cho Bùi Phong Bình, hiện tại lúc hắn nói với Triệu Đồ cũng rất tường tận, điểm khác nhau duy nhất đại khái là độ trung thành của Bùi Phong Bình khi đó đã tới trăm phần trăm, mà Triệu Đồ cũng không có.
Cho nên Từ Triết còn cần giới thiệu về cơ hội độ trung thành của những người khác nhau khi đạt tới 100%.
Triệu Đồ cũng không phải là kẻ ngốc, lúc trước độ trung thành của hắn vẫn chưa đạt tới 100%, không liên quan đến chỉ số thông minh của hắn, chỉ là phương diện cảm tính lại không thể đạt tới.
Từ Triết sau khi nói xong, hắn rất nhanh đã phản ứng lại: "Người khác nhau thì cơ hội cũng khác nhau, tuyệt đại đa số người trung thành có thể đạt tới 100% nguyên nhân là bởi vì bá tánh, nhưng chi tiết ở mỗi người lại có chút không giống nhau, ví dụ như Bùi lão có cơ hội cũng là vì bá tánh, nhưng bởi vì thân phận cùng với chấp niệm trong nội tâm của hắn, hắn càng có cảm xúc với chuyện giáo dục, sau khi thật sự hiểu rõ về nền giáo dục của trấn Thần Linh, độ trung thành cũng đã đột phá đạt tới 100%."
"Đúng vậy, theo như lời người nói thì đúng là như vậy." Từ Triết gật đầu, "Ta nghĩ Bùi lão sẽ không dễ dàng thay đổi suy nghĩ như vậy, cũng chưa bao giờ ám chỉ với hắn về chuyện 'trung thành', ai ngờ hắn lại tự mình thay đổi."
Triệu Đồ rũ mắt trầm tư hồi lâu, một lát sau liền ngẩng đầu: "Ngươi sai rồi, nhân tài như Bùi lão sẽ càng dễ dàng thay đổi, bởi vì hắn có một tấm lòng son, chỉ cần là chuyện mà hắn nhận định, hắn cũng sẽ nguyện ý trả giá cả trăm phần trăm tín nhiệm, Bùi lão từng tận sức thay đổi hiện trạng của triều đình, khi đó hắn chỉ có thể nói là tràn ngập sự chờ đợi đối với tương lai của triều đình, cũng không có nghĩa là hắn đã có trăm phần trăm tín nhiệm với triều đình.”
Ở trong tầm mắt của hai người, Bùi Phong Bình vừa vặn đang ôm một đống đồ đi về hướng của trường học, nhìn từ xa xa , chỉ có thể nhìn ra hắn đại khái đang ôm một đống sách.
Từ Triết cũng đã thấy bóng dáng của Bùi Phong Bình: "Sư mẫu đã nói, từ sau khi lão sư tới trấn Thần Linh, thân thể cũng đã tốt hơn không ít, nói cũng kỳ quái, lần trước lão sư có độ trung thành đạt tới trăm phần trăm, sau đó trí lực cũng có tăng lên, so với trước kia hắn sinh hoạt càng có quy luật."
Triệu Đồ nở nụ cười: "Bởi vì Bùi lão hiểu rõ tình huống của thân thể mình, so với lúc trước càng hiểu rõ hơn, hắn vẫn luôn biết sinh hoạt như thế nào mới là tốt đối với mình, chỉ là trước kia luôn có cảm giác thời gian không đủ để dùng, mà hiện tại có lẽ suy nghĩ đã khác trước.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận