Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 784 -




Vương Trường nghĩ đến chuyện lồng sắt, cũng có chút hậm hực, nhịn không được giận dữ, “Sao ngươi lại không có lòng tin với bản thân như vậy, nếu ngươi không muốn, có thể phán định sao?”
“Ngươi có thể xác định mình thật sự không muốn?" Lý Nhị Trụ nhướng mày.
“Cái này...” Vương Trường khí thế cao ngạo mở miệng, mới nói ba chữ, thanh âm dần dần yếu đi, chột dạ nói, “Bình thường mà nói, khẳng định là không, cũng khẳng định sẽ không mập mờ gì, nhưng trong lòng cũng sẽ có khoảnh khắc, sẽ nghĩ cái kia nếu là của mình thì tốt rồi, ngươi nói đúng, quả thật không thể đụng, nếu đụng vào cái này sẽ bị nhốt vào lồng sắt, chúng ta ở trấn Thần Linh còn có thể lăn lộn tốt sao?”
“Trấn Thần Linh còn ổn, nhưng chủ yếu là chúng ta vào cung thứ hai, chúng ta sẽ thật sự trở thành trò cười của mọi người,” Lý Nhị Trụ thở dài “Điều hối hận của ta là lúc trước đã không nghe khuyên bảo, nghĩ đi ăn trộm đồ, bởi vậy mà mỗi lần gặp Từ sư gia và Lâm Thành Phúc bọn họ đều cười nhạo ta.”
“Ai mà không có chứ?” Vương Trường thở dài.
Trong những người bọn họ, người có lịch sử đen tối không ít, nhưng người có lịch sử đen tối còn từng vào lồng sắt cũng không nhiều lắm, hai người bọn họ vừa vặn đều có.
Huynh đệ cùng cảnh ngộ nhìn nhau, đồng thời thở dài một tiếng, lại đồng thời nhìn sang cảnh công nhân và hộ vệ mỏ đang bị xử lý.
La Điền Phú đứng bên cạnh hai người, nghe thấy bọn họ nói chuyện hắn như lạc vào sương mù, nhưng hắn luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp, giống như rất nhiều chuyện hai người nói cùng việc hắn biết hoàn toàn khác nhau.
Nếu đứng ở đây là bất kì bá tánh nào của trấn Thần Linh, họ chắc chắn sẽ hiểu được cuộc đối thoại giữa Vương Trường và Lý Nhị Trụ, nhưng La Điền Phú đối với trấn Thần Linh không hề biết gì, cộng với tâm trạng hắn đang thấp thỏm lo lắng tương lai của mình, trong lúc nhất thời cũng không có tâm tư suy nghĩ sâu hơn.
Giờ phút này, phía trước ngọn núi người càng ngày càng nhiều, nếu như ước lượng đại khái nhân số, cơ bản tất cả mọi người trong hầm mỏ đều đã tới nơi này. Lý Nhị Trụ chỉ cần nhìn qua đã nhận thấy có điều gì đó không ổn, liền bước tới xem thông tin trong tay người đang ghi lại. Hắn còn chưa xem xong, cách đó không xa đã truyền đến tiếng bánh xe ngựa.
Xe ngựa đến gần dừng lại, rèm xe vén lên, lộ ra một khuôn mặt hơi tái nhợt.
Lý Nhị Trụ cười khoát tay áo: "Người đọc sách, hiện tại biết chỗ tốt lực lượng lớn đi?"
Người tới không phải ai khác, chính là Lâm Thành Phúc người xuất phát gần như cùng lúc với Lý Nhị Trụ, chỉ là bởi vì đám người Lý Nhị Trụ là cưỡi ngựa tới, mà hắn là mang theo người ngồi xe ngựa tới, thời gian hai đội nhân mã tới liền hơi kém một chút.
Thể chất Lâm Thành Phúc cũng không phải đặc biệt kém, ít nhất ở trong đám bạn cùng trang lứa, thể chất của hắn coi như không tệ, nhưng Lý Nhị Trụ dù sao cũng là người tập võ, hơn nữa ở điểm lựa chọn năng lực của hai người rất cực đoan , cũng dẫn đến thể chất hai người có khác biệt lớn.
Lâm Thành Phúc bình tĩnh đi xuống xe ngựa, nhìn mọi người đã xếp thành hàng đợi, chỉ là liếc mắt một cái liền nói: "Già trẻ chỉ có từng này?"
“Nhanh như vậy ngươi liền phát hiện ra?” Lý Nhị Trụ kinh ngạc nói, đem tài liệu đăng ký vừa lấy được đưa cho Lâm Thành Phúc, "Ta vừa rồi ở xa xa nhìn, liền cảm thấy tựa hồ có nhiều chỗ không thích hợp lắm, trên tài liệu cũng bày ra, rõ ràng mỏ quặng này có mấy ngàn thủ vệ, nhưng tuyệt đại đa số người tuổi đều ba mươi trở lên, lấy sự coi trọng của Quận chúa Minh Tâm đối với mỏ quặng này, theo lý thuyết vốn không thể như vậy."
Lâm Thành Phúc tiếp nhận tư liệu tùy ý lật xem một lần, mặt trên chỉ viết tên, thân phận và tuổi tác, quả thật giống như lời Lâm Thành Phúc nói, phần lớn tuổi tác của mọi người đều không nhỏ.
Lật xem đại khái xong, Lâm Thành Phúc ngước mắt: "Có người ở giữa kiếm lời túi riêng?”
Lý Nhị Trụ nở nụ cười: "Trách không được thần sứ đại nhân cho ngươi đi theo ta, đầu óc của ngươi thật sự thông minh hơn, trong chốc lát như vậy, ngươi đã phát hiện vấn đề.”
Ánh mắt Lâm Thành Phúc nhìn chung quanh quét một vòng, rất nhanh liền thấy được La Điền Phú đứng cách đó không xa, không chút do dự liền hỏi: "Là hắn?"
Lý Nhị Trụ nhìn theo ánh mắt của Lâm Thành Phúc, sau khi xác nhận Lâm Thành Phúc nhìn là La Điền Phú, trên mặt cũng nhịn không được lộ ra khiếp sợ: "Ngươi ngay cả cái này cũng biết?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận