Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 97 -




Thôn dân mới tới vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy phỉnh, nhìn chằm chằm phỉnh rồi lật qua lật lại nhìn, cẩn thận hỏi người bên cạnh: "Thứ này thật sự có thể mua đồ?"
“Có thể, ngươi gửi nó vào ngân hàng là có thể trực tiếp mua đồ ở đại sảnh giao dịch, ai, ngươi cũng không hiểu, ta dẫn ngươi đi xem, đi thôi, ta dạy ngươi dùng.”
Hai người vừa mới đi tới cửa đại sảnh giao dịch, bên trong liền truyền đến thanh âm kích động.
“Ai, các ngươi nghe nói chưa? Sắp có chiêu mộ người dệt vải!”
"Chúng ta thật sự được dệt vải?"
“Đúng vậy, bông vải trong ruộng của thần nữ đã chín, đúng rồi, bên cạnh con sông ở cửa thôn đang xây nhà, nghe nói nơi đó là nơi chuyên dệt vải.”
"Nương ta biết dệt vải, lúc còn trẻ nàng có một tay nghề rất tốt, nương ta có thể làm không?" Cách đó không xa có người nhanh chóng giơ tay hỏi.
“Hẳn là có thể, Mai Kỳ, cần tuyển bao nhiêu người biết dệt vải a?”
Mai Kỳ đã nghe Điền Đường nói qua chuyện này, “Ý của thần sứ đại nhân là, xưởng dệt chủ yếu tuyển nữ nhân, bởi vì hiện tại công việc trong thôn chủ yếu đều là công việc thể lực, khó để cho nữ nhân làm, cho các nàng đi xưởng dệt sẽ thích hợp hơn, có thể tạm thời sẽ không tuyển nam nhân.”
Sau khi Mai Kỳ nói, cũng có người muốn biểu đạt bất mãn, nhưng rất nhanh bị người bên cạnh giữ chặt.
Mai Kỳ xem qua những người đó, không điểm danh, tiếp tục nói: "Thần sứ đại nhân nói sau này có thể sẽ có một số công việc thích hợp với nam nhân, nếu như hiện tại các ngươi vào xưởng dệt, về sau không thể tùy tiện đổi việc, bằng không sau này có xưởng khác cũng sẽ không tuyển các ngươi."
Lời này vừa nói, cho dù là người lúc trước không cam lòng cũng đều không có dị nghị, nhao nhao bắt đầu tỏ thái độ.
“Không có không có, chúng ta rất vui lòng, để cho nữ nhân đi xưởng dệt đi.”
“Đúng, bảo họ đi dệt vải, chúng ta có thể làm nhiều việc thể lực một chút.”
“Dệt vải thì có gì tốt, ta thích làm công việc thể lực.”
Mai Kỳ nghe các thôn dân nói, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ cũng may thần sứ đại nhân có tầm nhìn xa, đoán ra chuyện xưởng dệt chỉ tuyển nữ nhân sẽ khiến cho một số người mất hứng, sớm cho bọn họ ăn chút ngon ngọt, có lý do này, chuyện xưởng dệt chỉ tuyển nữ nhân cũng có thể cho qua.
Triệu Kim Hoả đứng ở vòng ngoài, nghe Mai Kỳ nói xong, sau khi xác nhận không có việc gì, vội vàng chạy về tìm mẹ hắn.
Đến từ đường, Triệu Kim Hoả lập tức chạy đến bên cạnh nương mình, ngồi xổm xuống nói chuyện với nàng: “Nương, chuyện tốt, chuyện tốt.”
“Ngươi đừng nóng vội, đừng nóng vội, từ từ nói, chuyện tốt gì?”
Triệu Kim Hoả cười hắc hắc không ngừng: "Nương, thôn Điền gia muốn chiêu người biết dệt vải, lúc còn trẻ chẳng phải nương rất giỏi dệt vải sao, nếu có thể được nhận, nương có thể đi dệt vải.”
Triệu mẫu khiếp sợ nhìn hắn, thấy hắn gật đầu, lập tức khép tay nhắm mắt: "Cám ơn trời đất, cám ơn trời đất, nếu ta thật sự có thể đi dệt vải, chúng ta có thể sống những ngày tốt lành trong thôn, đến lúc đó nương cùng con cố gắng, kiếm một căn nhà gỗ, nương nghe nói, hai ngày nay sẽ xây thêm một dãy nhà gỗ.”
"Ta cũng nghe nói, Lý thúc đến sớm hơn chúng ta, hắn nói hắn đã tích góp đủ tiền, hiện tại tiền trong tay cũng đủ dùng, cho nên dự định dọn tới nhà gỗ, hưởng thụ ngày lành ở nhà gỗ trước."
"Tiền thuê nhà gỗ là 30 đồng phải không? 30 đồng một tháng?" Triệu mẫu hỏi.
Triệu Kim Hỏa gật đầu: “Đúng, một tháng 30 đồng.”
Triệu mẫu kéo Triệu Kim Hỏa đứng lên: “Chúng ta tích góp tiền, nhanh dọn đến nhà gỗ.”
“Nhưng nương, tiền trong tay chúng ta không đủ a.” Triệu Kim Hoả ngượng ngùng nói.
Triệu mẫu chọc chọc trán của hắn: "Ngươi thật ngốc, nơi này cũng không phải bên ngoài, muốn kiếm tiền ở thôn Điền gia không khó, một tháng 30 đồng mà thôi, chỉ cần tháng này thuê, tháng sau còn sợ không gom đủ 30 đồng?"
Triệu Kim Hỏa mở to hai mắt nhìn nương, làm sao cũng không nghĩ tới sau khi đi tới thôn Điền gia, nương hắn tựa hồ thay đổi thành một người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận