Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 421 -




[Chúc mừng người chơi, nhận được một khách điếm ở huyện Dương Nam, khu an toàn: 200 mét vuông]
Điền Đường ngước mắt, trong mắt hiện lên vài phần ý cười, xem ra bọn họ đến huyện Dương Nam tiến triển bước đầu rất thuận lợi.
Sau đó ông chủ khách điếm đi theo trở về thu thập đồ vật, Lý Nhị Trụ thậm chí còn đem theo người đi theo sau thu thập giúp hắn, sợ ông chủ thu thập quá chậm.
Điền Đường nhìn một chút thấy không có chuyện của nàng liền trở về phòng thay quần áo.
Quần áo xinh đẹp bị thay ra, sau đó lại mặc quần áo mềm mại đơn giản vào, lại dùng dây buộc tóc túm lại cái đuôi ngựa.
Quần áo đó tuy rằng đẹp, mặc đi ra ngoài cũng rất có thể diện, nhưng mà phiền toái, không chỉ có lúc mặc vào phiền phức, mà mặc như vậy làm việc cùng rất phiền phức, lâu lâu mặc một lần còn tốt, chứ cứ mặc như vậy mãi thật sự là chịu không nổi.
“Thần sử đại nhân, ông chủ khách điếm đã cho người đem tất cả đồ vật dọn đi sạch hết rồi.” Ứng Liên xác nhận ông chủ khách điếm sẽ không quay trở về nữa, cố ý tới nói với Điền Đường chuyện này.
“Vậy để mọi người nghỉ ngơi ở khách điếm trước, chuyện của huyện Dương Nam cần phải bước từng bước một.”
“Được.” Ứng Liên gật đầu đáp lời, xoay người đi ra khỏi phòng.
Quyền sở hữu khách điếm hoàn toàn được chuyển nhượng, sau khi vấn đề khế ước nhà được giải quyết, cửa lớn của khách điếm bị đóng lại, trừ người của bọn họ thì cho dù là ông chủ trước của khách điếm cũng không được dẫn người đi vào khách điếm.
Cửa lớn của khách điếm đóng chặt, nhìn từ bên ngoài toàn bộ khách điếm đều giống y như cũ.
Điền Đường nghỉ ngơi một lát, bắt đầu đi lại xem khách điếm, từ sau khi khách điếm biến đổi thành thứ thuộc sở hữu của nàng, kỹ năng sửa chữa được kích hoạt, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy rất nhiều gia cụ sửa chữa.
Trước mắt trong một cột kỹ năng sinh hoạt, cấp bậc sửa chữa là cấp 9 (21/90), còn thiếu 69 điểm nữa là có thể thăng cấp.
Lúc này trong huyện nha của huyện Dương Nam.
“Cữu cữu à, mấy ngày này cháu ngoại cần làm phiền ngài rồi.” ông chủ khách điếm sau khi rời đi, mang theo gia sản cùng người trong khách điếm đều đi đến bên trong huyện nha, giống như lời nói của mọi người đã nói, hắn quả thật có quan hệ cùng với huyện lệnh huyện Dương Nam, hơn nữa quan hệ rất gần.
“Ngươi thật sự hỏi thăm rồi sao, bọn họ thật sự là chỉ lưu lại huyện Dương Nam mấy ngày sao, không có sai chứ? Còn nữa, thân phận của bọn họ ngươi đã xác nhận qua chưa?” Lâu Đồng Nghĩa huyện lệnh huyện Dương Nam nghe thấy ngẩng đầu lên, chau mày.
“Ây da, cữu cữu người yên tâm đi, nơi này của chúng ta có cái gì đáng giá để tiểu thư lưu lại chứ? Thân phận của bọn họ hẳn là không có vấn đề gì, nếu bọn họ là người của Nhân Vương, tất nhiên sẽ không gióng trống khua chiêng xuất hiện giống như bây giờ.”
Lâu Đồng Nghĩa lắc đầu: “Ta vẫn cảm thấy việc này không đúng lắm, Thích Thuận, lần trước Triệu Đồ dẫn người lại đây không phải xảy ra chuyện sao, nếu lần này đám người này là một đám với Triệu Đồ…..”
“Cữu cữu ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, nói như thế, coi như những người này là một đám với Triệu Đồ thì bọn họ lại có thể làm thế nào? Bọn họ sẽ không cho rằng mua được một gian khách điếm là có thể tạo thành ảnh hưởng đối với huyện Dương Nam, đối với cữu cữu ngươi chứ? Thêm nữa ta còn nghe nói chuyện Triệu Đồ cùng Văn tri phủ náo loạn, nếu không phải mấy ngày này Văn tri phủ đặc biệt giám sát chặt chẽ Nhân Vương, không có thời gian quản huyện Khê Lâm thì Triệu Đồ sớm đã xảy ra chuyện rồi.” Thích Thuận tỏ vẻ mặt không thèm để ý.
Lâu Đồng Nghĩa nghe vậy, cũng cảm thấy có chút đạo lý: “Tuy là nói như vậy, ngươi vẫn nên cho người theo dõi bọn họ, không nên để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
“Đã biết, cữu cữu ngươi cứ yên tâm đi.”
Trong khách điếm.
“Hiện giờ quân đội của Nhân Vương đang trú tại huyện Nhạc Vinh cùng huyện Phúc Tuyền, hai huyện này ở gần phủ Lâm Xuân, một khi Nhân Vương có làm ra hành động gì thì sẽ hướng về phía phủ Lâm Xuân trước, bởi vậy mấy ngày này Văn Bình cũng bận sứt đầu mẻ trán, vừa đúng lúc chúng ta mượn cơ hội này nhất cử lưỡng tiện đoạt huyện Dương Nam.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận