Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1169 -




Chương 1169:
Trong khoảng thời gian bị cầm tù này, nàng vẫn luôn thành thật ở tại trong phủ, ngay cả cửa lớn cũng không bước ra nửa bước, đa số thời gian nàng đều sẽ ở trong thư phòng viết chữ, đôi khi sẽ sao thi tập, có đôi khi sẽ viết chút thứ linh tinh lộn xộn.
Người bẩm báo sau khi rời khỏi, nàng vẫn bình tĩnh viết chữ như cũ.
Trong lúc đó Đan Thúy lại đây vài lần để thay trà cho nàng, thay điểm tâm, hoặc là xem thử độ ấm trong phòng có thích hợp hay không, quan tâm quận chúa Minh Tâm có lạnh hay không, có thể bị cảm lạnh hay không.
Nhưng ngày này vẫn giống y như những ngày trước đó, mặc kệ nàng làm gì đều không thể lấy được quá nhiều sự chú ý của quận chúa Minh Tâm.
Chính là từ khi xảy ra chuyện đó quan hệ giữa các nàng liền có khoảng cách.
Hiện tại người nhà của nàng sớm đã được an trí ở trong thành Thần Linh, nàng cũng không còn nỗi lo phía sau, nhưng nàng vẫn muốn có thể trở lại thời điểm trước đây, trở lại lúc trước khi sự kiện đó phát sinh ra.
Đan Thúy muốn ra ngoài cửa, lại điều chỉnh lại một chút đồ vật trong phòng, điểm tâm đều là những thứ quận chúa thích ăn, trà cũng là thứ quận chúa thích uống, bên cạnh ấm trà vẫn còn ấm, lúc nào quận chúa muốn uống đều có thể uống được trà ấm nóng, độ ấm ở trong phòng cũng rất thích hợp.
Sau khi xác nhận từng cái không có vấn đề xong nàng mới đóng cửa rời đi.
Thẳng đến lúc đó quận chúa Minh Tâm mới ngẩng đầu.
Không phải nàng không biết những gì Đan Thúy làm, nhưng chuyện đã từng xảy ra vĩnh viễn cũng không thể biến mất được, nàng có thể để cho Đan Thúy tiếp tục hầu hạ ở bên cạnh nhưng muốn để nàng tin tưởng tín nhiệm Đan Thúy như lúc trước một lần nữa, bất luận như thế nào cũng không thể.
Bóng đêm đã phủ xuống, ngoại trừ một ít địa phương còn có ánh nến thắp sáng, rất nhiều chỗ đã tối đen.
Quận chúa Minh Tâm cúi đầu, viết xuống trên tờ giấy trắng ba chữ “Thành Thần Linh”.
Nghi hoặc lớn nhất trong lòng nàng là rốt cuộc ai đã truyền đi tin tức này, cùng với việc rốt cuộc Điền Đường có biết hay không.
Rất lâu trước đây nàng đã biết sự tồn tại của thành Thần Linh, thời gian biết được thậm chí còn sớm hơn so với người Vệ gia, chỉ trừ Vệ Lương Tài ra, tất cả người của Vệ gia hiện tại đã sớm đi đến thành Thần Linh, chỉ còn một mình nàng còn ở lại trong kinh thành.
Nàng không hối hận ở lại trong kinh thành rồi bị cầm tù, trong khoảng thời gian bị nhốt ở phủ quận chúa này, nàng đã suy nghĩ rất nhiều, bao gồm về hoàng thất, ngôi vị hoàng đế cùng với tương lai của nàng.
Nàng muốn tận mắt nhìn thấy hoàng đế chết, thậm chí trước đây còn vài thời điểm sinh mệnh của hoàng đế bị đe dọa nàng cũng không có ra tay, mà là để cho hắn tiếp tục giãy giụa sống sót, giữ lại mạng của hắn.
Không có ai biết được hiện tại nàng muốn đi đoạt mạng hoàng đế cũng không khó, dù sao thì người nọ vốn đã suy yếu không còn chịu được bao lâu, nàng đi đẩy nhẹ một cái ngược lại còn làm cho hoàng thất trong kinh thành mừng rỡ như điên, cũng sẽ không có ai đi truy cứu người đứng sau lưng đẩy tay.
Nhưng nàng không muốn đi làm, nàng để hoàng đế tồn tại, để cho hắn trơ mắt nhìn thứ mà chính hắn coi trọng trốn đi từ trong tay hắn, tựa như hắn không thể không giữ lại một cái mạng, cảm nhận sinh mệnh từng chút từng chút một trôi đi vậy.
Hiện giờ tin tức về thành Thần Linh bị truyền ra, đối với nàng mà nói cũng là một cơ hội rất tốt, trước khi người nọ chết để hắn cảm thụ một lần sự tuyệt vọng khi hoàng quyền trong tay bị cướp đi, đây là chuyện nàng vẫn luôn chờ đợi, nhưng muốn làm được chuyện này cho đến bây giờ cũng không dễ dàng làm được.
Rốt cuộc, hiện tại nàng đã thấy được khả năng xảy ra chuyện đó.
Mặt mày quận chúa Minh Tâm cong lên, hiện lên chút ý cười, chậm rãi lan tới đáy mắt.
Trong lúc vô tình nàng viết trên giấy hai chữ “Điền Đường”.
Lúc cúi đầu nhìn lại, nàng thấy rõ chữ bên trên, liền đem giấy có chữ viết bên trên cầm lên, đặt ở trên giá nến, nhìn nó bị thiêu đốt từng chút một.
Trong khoảng thời gian này thứ bị nàng thiêu tương đối nhiều, có một số là viết không vừa ý, có một số là sau khi viết không thể để người khác thấy, sau khi Đan Thúy chú ý tới đã đặt ở bên bàn một cái thay đồng, có thể tùy thời ném giấy bị thiêu đốt vào bên trong.
Sau khi tờ giấy trong tay quận chúa Minh Tâm cháy, nàng cầm nó ở trong tay nhìn một lát, chờ đến khi lửa cắn nuốt đi chữ trên giấy nàng mới ném giấy vào thau đồng, làm vậy dù trang giấy không được đốt sạch nhưng cũng sẽ không lưu lại bất kì dấu vết gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận