Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 396 -




“Đúng vậy đó, thần sứ đại nhân rất thông minh, không có chuyện gì nàng không biết cả, còn có Điền Kim Hoa, nghe nói trước đây nàng cũng không biết cái gì hết, hiện tại có thể quản lý nhiều xưởng như vậy, hoàn toàn dựa vào bản thân nàng ham học hỏi, các ngươi cũng từ từ tiến bộ đi, khi đọc sách chỗ nào không hiểu thì đọc thêm mấy lần, viết thêm mấy lần, chẳng hạn nói ta đi, trước đây ta từ lớp vỡ lòng thi đậu đến nhà trẻ mẫu giáo bé đã bỏ ra suốt một tháng ròng, hiện tại ta chính là học sinh của lớp chồi nhà trẻ, Tô lão sư đã nói chỉ cần ta nỗ lực thêm nỗ lực thêm, rất nhanh có thể thi đậu vào lớp lá.”
"Ngươi sao mà lại lợi hại như vậy chứ?"
"Ngươi thật là giỏi quá, vậy lần này ngươi có thể thi đậu xưởng nhuộm vải hay không?"
"Chắc chắn có thể, đều là học sinh lớp chồi, chắc chắn có thể thi đậu vào xưởng nhuộm vải!"
Lời nói thổi phồng một truyền mười, nhanh chóng làm cho người chung quanh đều tò mò tụ tập lại đây.
Vị bạn học lớp chồi trước mặt này cũng lộ ra thần sắc kiêu ngạo, sau khi mọi người xúm lại đây đắc ý dạt dào nói: “Từ từ bước, chỉ cần các ngươi hiếu học cũng có thể có cơ hội, không nói những cái khác, chỉ nói chờ ta thi đậu rồi chắc chắn sẽ không đoạt danh ngạch cùng các ngươi nữa, sau này nếu có nhà máy mới được xây lên các ngươi cũng đều có cơ hội thi đậu đó.”
“Đúng vậy! sau này trấn Thần Linh của chúng ta chắc chắn còn tạo ra thêm nhà máy, cần tuyển thêm người !”
“Ai ui, làm sao ta lại không nghĩ tới việc này chứ, cũng không ai nói với ta, trách không được những người tới sớm một đám đều hăng say học tập, ta còn tự hỏi sao bọn họ nghiêm túc như vậy, hóa ra là âm thầm học giỏi lên để chờ đến lúc bắt đầu Chiêu công!”
“Không tám chuyện không tám chuyện nữa, ta muốn đi luyện chữ.”
“Ta đi học toán, hôm nay còn rất nhiều đề số học còn chưa làm đây.”
“Ta… ta cũng đi học viết chữ, lão sư nói chữ của ta khó nhìn, cần luyện nhiều chút.”
Sau khi mọi người mồm năm miệng mười nói tạm biệt, chỉ một lát sau chỗ mọi người đang xúm lại lập tức giải tán, chỉ để lại người đang ngồi ở trên ghế nhỏ còn muốn khoe khoang.
Nàng tự ngồi tại chỗ đó chờ một lúc, không gặp được ai đi lại đây, lúc này mới thở dài lại dọn ghế trở về học tập.
Cũng khoác lác rồi, nếu đến lúc thi không thi đậu chẳng phải là mất mặt xấu hổ?
Xưởng nhuộm vải cùng xưởng dệt chiêu công làm trấn Thần Linh lại lâm vào trong một bầu không khí điên cuồng đam mê học tập, trên thực tế hầu như mỗi lần sau khi nhiệm vụ Chiêu công mới xuất hiện, đều sẽ làm cho mọi người cảm thấy kích động, sau đó dồn tinh lực đầu nhập vào học tập.
Đối với cư dân của trấn Thần Linh hiện giờ mà nói, thi vào xưởng đã không chỉ là chuyện kiếm tiền, mà còn là một chuyện vinh quang vô cùng, bảng xếp hạng học tập gia tăng thêm bảng xếp hạng công việc, dưới hai áp lực lớn, tự nhiên vậy mà khiến cho mọi người tình nguyện đem tinh lực đầu nhập vào trong đó.
Sau khi việc Chiêu công nhà xưởng mới kết thúc không lâu, đám người Lâm Thành Phúc lần lượt mang theo một ít người từ những huyện thành khác nhau trở về.
So sánh với bá tánh huyện Khê Lâm, tình trạng của những người này đều không tốt lắm, thậm chí có một số người tình hình không tốt hơn so với lưu dân và tù binh bao nhiêu.
Nếu nhất định phải nói, thì chính là cũng không khác gì lắm so với tình trạng lúc trước đây sau khi trấn Phong Thu gặp phải thổ phỉ.
Điền Đường đặc biệt tìm mấy người hiểu biết tình huống nói chuyện, từ lời bọn họ biết được tình huống của mấy huyện thành xung quanh huyện Khê Lâm, so với tưởng tượng của nàng còn tệ hơn rất nhiều.
Vốn dĩ nàng cho rằng những nơi đó ít nhiều là huyện thành, cho dù kém hơn huyện Khê Lâm thì trình độ sinh hoạt cũng nên tốt hơn so với trấn Phong Thu, nhưng từ trong miệng mấy người, nàng lại biết được một sự kiện làm nàng không thể nào tin nổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận