Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 730 -




"Lúc trước triều đình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Điền Đường nghi hoặc hỏi, nàng vẫn lo lắng về sự tình của trấn Thần Linh, không có thời gian để đi quan tâm đến triều đình, hiện tại khi nghe qua, chuyện của triều đình tựa hồ còn rất phức tạp, ít nhất chuyện của vị quận chúa Minh Tâm cùng với quan hệ đời trước tựa hồ cũng không có liên quan, "Ta nhớ rõ Nhân Vương là thúc thúc của đương kim thánh thượng, nói cách khác tranh đấu giữa Nhân Vương với triều đình hẳn là mang theo từ đời trước, phụ thân của quận chúa Minh Tâm là ca ca của vị kia, hẳn cũng chuyện của đời này, phải không?"
“Đúng vậy.” Lâm Thành Phúc lập tức gật đầu, giải thích đơn giản một chút về quan hệ của triều đình.
"Trên thực tế Nhân vương, Triệu Vương cùng với tiên hoàng của triều đình mới là nguyên nhân thật sự dẫn đến việc thiên hạ chia năm xẻ bảy như hôm nay, nhưng đồng dạng, cả ba người cũng không phải là người chính thống, Triệu Vương cùng với Nhân Vương đều kiên định cho rằng, tiên hoàng đã giết chết vị hoàng đế vừa đăng cơ nhưng lại không có người nối dõi ở thời điểm đó, bản thân tự đăng cơ thành hoàng, lúc ấy trong tay hai vị vương gia này đều cầm trọng binh, trải qua nhiều năm lôi kéo tranh chấp, cuối cùng chia ba phần thiên hạ, sau đó tiên hoàng đã qua đời, thiên hạ này cũng vẫn duy trì bộ dạng như bây giờ, cho tới bây giờ đã qua mấy chục năm rồi.”
"Nói như vậy, hiện tại vị kia xem như là một thế hệ nhỏ, nhưng lấy quan hệ của hắn cùng với quận chúa Minh Tâm để xem xét, tựa hồ vị hoàng đế hiện tại kia cũng không được quá chính quy?"
Nói tới nói lui, chỉ là chiêu thức thường thấy trong cung đấu chính biến, nhưng dưới tình huống bình thường, chiêu thức như vậy sẽ có một bên giành được thắng lợi trong khoảng thời gian ngắn, cũng đứng ở vị trí người thắng mà tạo ra lịch sử, ở chỗ này, Triệu Vương cùng với Nhân Vương lại thành công chia thiên hạ thành ba phần, có thể thấy được thủ đoạn lúc còn trẻ của hai vị này.
Hoặc là nói lúc trước hai vị này cùng với tiên hoàng của triều đình hiện tại đều có thủ đoạn cũng không tệ, nhưng cơ bản vì thế lực ngang nhau, nếu có được chênh lệch nhất định, cuối cùng nhất định sẽ có một vị trổ hết tài năng, mà không phải là biến thành như bây giờ.
"Bí mật trong triều, chúng ta là ngoại nhân nên cũng không biết, chỉ là nhìn vào tình huống trước mắt, xác thực như lời của thần sứ đại nhân." Lâm Thành Phúc nói, lại nói, "Chí ít nếu quặng sắt của Minh Tâm là do triều đình sở hữu, Văn Bình này tuyệt đối không thể không có chút manh mối nào."
“Điều tra lại đi, xác nhận hướng đi của quận chúa Minh Tâm, tìm hiểu cặn kẽ tình hình của quặng sắt kia.” Điền Đường đặt tay lên bàn, nặng nề ấn xuống.
Chuyện đã đến nước này, nàng đã không còn đường lui.
Lâm Thành Phúc khom người hành lễ: “Vâng.”
Lấy phủ Lâm Xuân làm trung tâm, một tấm lưới lớn dần dần được trải ra, huyện Tân Hà nhận được sự ảnh hưởng đầu tiên cũng đang từng chút từng chút bị xâm chiếm, theo sát phía sau chính là huyện Thông Giang.
Hai địa phương này, Điền Đường vốn định lấy được mỏ quặng trước rồi sau đó mới xử lý, nhưng thật trùng hợp, đầu tiên là Ngụy Lư, sau đó là huyện lệnh của huyện Thông Giang, từng bước đi xuống, huyện Tân Hà huyện Thông Giang cùng với phủ Lâm Xuân liên hệ cũng dần dần "mật thiết", chỉ cần từng bước đi tới, sớm muộn gì hai địa phương này sẽ bị đưa vào danh nghĩa của trấn Thần Linh.
Lúc này huyện nha của huyện Thông Giang, Hà Nguyên Khải đang nói chuyện với huyện lệnh của huyện Thông Giang là Quách Tông.
“Hà đại nhân vội vàng tới đây, là có chuyện quan trọng muốn thương lượng hay sao?”
Hà Nguyên Khải gật đầu, ánh mắt đảo qua đám hạ nhân vẫn đang hầu hạ ở trong phòng.
Quách Tông rất nhanh đã chú ý tới ánh mắt của hắn, giơ tay bảo hạ nhân lui, sau khi biết trong phòng chỉ còn lại hai người, hắn mới buồn cười mà nhìn Hà Nguyên Khải: "Chuyện gì lại khiến ngươi cẩn thận đến như vậy?”
Hà Nguyên Khải lắc đầu: "Chuyện này thật đúng là không thể nào quang minh chính đại được.”
Quách Tông đứng dậy, mang theo ấm trà rồi rót cho Hà Nguyên Khải một ly trà nóng, "Có thể từ trong miệng của ngươi mà nói ra một câu như vậy cũng thật không hề dễ dàng, như thế nào?”
Tựa như theo như lời của Hà Nguyên Khải, hai người quả thật có chút giao tình, đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi Hà Nguyên Khải ám chỉ, Quách Tông sẽ không chút do dự mà nói ra một phen như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận