Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1335 -




Lý Nhị Trụ cọ từng chút từng chút đến phía sau Từ Triết, không dám nói nữa. Điền Đường nhìn hắn, mở miệng nói: "Kỳ thật ngươi nói không sai, quy củ của khu an toàn chỉ là không thể ác ý đả thương người khác cùng giết người khác mà thôi, cũng không có hạn chế cái khác, nếu có tâm muốn lợi dụng lỗ hổng thì cũng không khó, cho nên ta dự định từng bước mở Cục Cảnh Sát ở trong thành Thần Linh, nếu như ngươi rảnh rỗi, có thể theo dõi một chút."
Lý Nhị Trụ thấy Điền Đường không trách cứ việc hắn có ý đồ lợi dụng lỗ hổng thì từng bước từng bước chui ra khỏi phía sau Từ Triết: “Cục Cảnh Sát có gì khác với vệ đội sao? ”
"Có, hơn nữa khác biệt rất lớn." Điền Đường gật đầu nói: "Bản thân đội viên vệ đội chính là tinh nhuệ được lựa chọn từ binh lính, nhưng bọn họ vẫn luôn ở trong thành Thần Linh, bình thường luôn xử lý một số việc vặt, kỳ thật có chút đảo lộn đầu đuôi, hơn nữa lãng phí năng lực của bọn họ, Cục Cảnh Sát là cơ quan chuyên dùng để xử lý những công việc sinh hoạt hàng ngày, yêu cầu năng lực của người trong cục cảnh sát sẽ thấp hơn một chút, có thể tuyển chọn từ người bình thường, trong quân doanh có người lui ra, cũng có thể tiến vào đồn cảnh sát làm việc, phương pháp cụ thể còn cần tiếp tục nghiên cứu, ngươi có ý tưởng gì thì cũng có thể đề cập lên."
Lý Nhị Trụ suy nghĩ một chút: "Cho nên Cục Cảnh Sát là cơ quan chuyên xử lý chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi?"
Điền Đường gật đầu: "Tạm thời có thể nói như vậy, sau này có thể sẽ có công dụng khác."
Dù sao khu vực an toàn không thể tồn tại vĩnh viễn, cục cảnh sát như vậy quả thật là cần thiết, cho dù hiện tại bọn họ chỉ là đi xử lý một ít chuyện vặt vãnh, nhưng chờ thời gian dài, mục đích của cơ quan này cũng sẽ càng lúc càng lớn. Lý Nhị Trụ vốn là ở tầng dưới chót đi ra, cũng sẽ chủ động nghĩ đến lỗ hổng trong khu vực an toàn, Điền Đường chỉ mới hơi nói một câu, hắn liền hiểu được tác dụng của cơ quan này, lập tức gật đầu: "Trong khoảng thời gian này người từ quân doanh lui xuống cũng không ít, trong này cũng có một ít người có năng lực không tệ, chẳng qua năng lực của bọn họ vẫn còn chưa đủ để đạt được một vị trí cao ở quân doanh hay tiến vào vệ đội, ta đi tìm thử, không khó để gom được một đội ngũ có thể sử dụng."
Điền Đường gật gật đầu, lại suy tư nói: "Vẫn là lấy thành tích học tập làm chủ, không thể đơn thuần lấy giá trị vũ lực làm chuẩn."
Những gì nàng muốn là một đội ngũ cảnh sát chất lượng cao, không phải là một cơ quan bạo lực chỉ dựa vào vũ lực để làm việc, trình độ tất yếu vẫn phải theo kịp.
Còn có một nguyên nhân khác, nếu như ngay từ đầu tuyển chọn đã đề cao tiêu chuẩn, tương lai nếu có người muốn rời khỏi đội ngũ, cũng có thể có phương pháp mưu sinh, không đến mức trở lại tầng dưới cùng.
Lý Nhị Trụ lại gật đầu một lần nữa: "Không thành vấn đề, điểm này không khó, có quy định như vậy, vừa lúc có thể để cho bọn họ học tập nhiều hơn, bằng không cả đám đều chạy đi sửa đường xây nhà, quả thật không thích hợp lắm, về sau cũng không có nhiều đường cùng nhà ở để cho bọn họ sửa? ”
Bùi Phong Bình ở một bên vuốt vuốt chòm râu: "Ban đầu không cảm thấy để cho tất cả bá tánh đều nhập học là chuyện tốt gì, hiện giờ lại càng ngày càng cảm thấy học tập đúng là một chuyện tốt, năng lực của bá tánh được đề cao lên, quốc gia mới có tương lai tốt đẹp hơn, người xưa có câu 'Nước có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền', ở chỗ này cũng có thể áp dụng. ”
Thời điểm nói lời này, trên mặt Bùi Phong Bình tràn đầy ý cười, tuy rằng lúc trước hắn cũng không biểu luận quá nhiều ý kiến phản đối chuyện học tập, nhưng hắn quả thật đã từng là một thành viên phản đối, trong tư tưởng đã từng thật lòng cho rằng bá tánh bình thường học quá nhiều cũng không có tác dụng gì.
Thẳng đến lúc này đây, hắn mới phát hiện có một số việc sẽ âm thầm thay đổi, thành quả học tập không phải một sớm một chiều là có thể hiện ra, nhưng chỉ cần kiên trì học tập, sớm muộn gì cũng có một ngày tích lũy đầy đủ.
Thành Thần Linh còn đang tiếp tục phát triển, những gì hiện tại có được còn chưa phải là chân chính hoàn thiện, tương lai còn có một đoạn đường rất dài cần phải đi.
Mấy người ở bên này nói chuyện, cách đó không xa có bá tánh phất tay nói chuyện với bọn họ.
"Thần sứ đại nhân, Bùi đại nhân, Lý đại nhân, buổi chiều tốt lành."
"Buổi chiều tốt lành, ngươi đi đâu?" Lý Nhị Trụ cười to chào hỏi đối phương, hoàn toàn không phân biệt thân phận địa vị.
Đối phương cũng cười nói: "Đến bệnh viện, bệnh viện mới mở cửa, bệnh viện rất lớn, thật đồ sồ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận