Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 141 -




Hạ nhân của Bạch gia cũng không giấu diếm, liền trực tiếp nói: "Tiểu thiếu gia bởi vì chuyện không thi đậu vào lớp mầm nên mới khóc."
Điền Đường có chút khó hiểu: "Ta nhớ rõ kỳ thi cứ mười ngày đều sẽ tổ chức một lần, lần này hắn không thi đậu thì vẫn còn lần sau, chuyện này có gì mà khóc?"
Thôn dân vây xem bên cạnh nhịn không được liền nói: "Thần sứ đại nhân, Chu tiểu thiếu gia thi được 29 điểm."
Nghe như thế, Điền Đường cuối cùng cũng đã hiểu rõ, nàng nhịn không được liền cười thành tiếng.
29 điểm này, nhìn có vẻ thấp, nhưng trên thực tế, tổng điểm thi từ lớp vỡ lòng lên lớp mầm tối đa là 30 điểm, nói cách khác Chu Phong Mộc chỉ thiếu đúng một điểm.
Điền Đường cũng không tin hắn thiếu một điểm này là do không đủ thực lực.
Học đường của thôn Điền gia vốn không khó cho lắm, đặc biệt là nội dung thi vào lớp mầm lại càng đơn giản hơn, bằng không cũng sẽ không có nhiều thôn dân có thể thi đậu lớp mầm như vậy.
Đối với người đã có nền tảng học tập tốt, ví dụ như phụ tử Bạch gia, khó khăn lớn nhất trong việc học thêm kiến thức của thôn Điền gia chính là việc chuyển đổi các ký tự thuộc Phồn Thể thành Giản thể, chỉ cần có thể vượt qua cửa ải này, những nội dung còn lại sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Chu Phong Mộc có phụ thân là Lý Chính, vậy nên hắn hẳn đã có sẵn nền tảng học tập tốt, không những vậy tuổi của hắn vẫn còn nhỏ, khái niệm của Phồn Thể cũng không được tính là quá sâu sắc, vì vậy nếu muốn chuyển đổi có lẽ cũng sẽ vô cùng dễ dàng.
Trước đó, Điền Đường đã đến trấn Phong Thu, nàng đã nghe bọn họ nói thành tích học tập của Chu Phong Mộc cũng không tệ lắm, hắn chắc chắn cũng sẽ hiểu rõ năng lực của bản thân, vì vậy việc đậu vào lớp mầm với hắn cũng không tính là chuyện gì quá khó cả.
Kết quả là thiếu 1 điểm mới có thể thi đậu.
Có thể tưởng tượng được 1 điểm này sẽ để lại bao nhiêu ám ảnh tâm lý đối với Chu Phong Mộc.
Bạch Phục Linh đi theo phía sau, sau khi nghe thấy thành tích của Chu Phong Mộc, đột nhiên hắn cũng có chút hứng thú: "Điểm này cũng không tệ, ta đi tâm sự cùng hắn một lúc, tuổi hắn vẫn còn nhỏ, có thể thi được thành tích này, thật đúng là không dễ dàng gì."
Nói xong, Bạch Phục Linh trực tiếp đi về phía Chu tiểu thiếu gia.
Điền Đường thì xoay người rời đi đến học đường mới, nàng còn phải phân phát đồng phục và phần thưởng cho các học sinh vừa thi đậu.
Hiện tại học sinh mới của học đường đã càng ngày càng nhiều, học sinh lớp chồi tính đến hiện tại cũng đã có tổng cộng 16 người, ngoại trừ nhóm đầu tiên thi đậu khoảng 10 người, nhóm phía sau cũng có 6 người lần lượt thi đậu vào, tất cả đều ngồi ở trong phòng học số 3.
Học sinh lớp mầm lúc trước có 48 người, lần này lại thi đậu thêm 12 người, vừa vặn có 60 người.
Học sinh của lớp mầm cộng thêm học sinh của lớp chồi, tổng cộng có 78 người, mà trước mắt số lượng thôn dân của thôn Điền gia cũng chỉ có 240 người, nói cách khác đã có gần một phần ba thôn dân thi đậu nhà trẻ.
Có thể hình dung ra, số lượng thôn dân của thôn Điền gia càng ngày càng tăng, học sinh của lớp mầm cũng sẽ càng ngày càng nhiều, càng trở về sau, người thi đậu cũng sẽ càng ít.
Trước mắt các phòng học được sử dụng chủ yếu là số 1, số 2 và số 3, số 3 là phòng đang được sử dụng để làm phòng học lớp chồi, Điền Đường không có ý định nhét những học sinh này vào một phòng học, chờ đến khi các kỳ thi sau diễn ra, có lẽ nàng liền có thể mở ra phòng học số 4, để những học sinh kia tiến vào phòng học số 4 để học tập.
Cứ như vậy, số 1, số 2, số 4 và số 5 đều là phòng học của lớp mầm, đem phòng học số 3 của lớp chồi đặt ở chính giữa, về sau học sinh càng ngày càng nhiều, lại có thể xây thêm một trường học là được.
Muốn phát triển nền giáo dục, số lượng trường học nhất định cũng phải theo kịp

Bạn cần đăng nhập để bình luận