Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 676 -




Chương 676:
Thạch Hùng nhanh chóng nhìn nàng.
Điền Đường hơi tiến lại gần, thấp giọng nói chuyện với hắn: "Thạch đại nhân, thủ hạ của Văn đại nhân lúc trước, đến bây giờ vẫn còn bị nhốt trong lồng.”
“Vẫn?” Thạch Hùng giật mình, thấy Điền Đường gật đầu, thần sắc cũng trở nên có chút cổ quái.
Hắn không chỉ nghe Lý Nhị Trụ nói qua một lần về tình huống của lồng sắt, vì vậy hắn biết tư vị ở trong lồng sắt cũng sẽ không dễ chịu, nhưng nghe nói Lý Nhị Trụ đã bị nhốt ở trong lồng sắt ba ngày mới được thả ra, Vệ Lương Tài gây ra chuyện lớn một chút, nhưng bởi vì Điền Đường đã nhúng tay, nên cũng không bị nhốt bao lâu.
Cũng bởi vì vậy, bọn họ đối với chuyện của lồng sắt rốt cuộc có thể nhốt người trong bao lâu cũng không hiểu rõ lắm.
Không nghĩ tới những người bị bọn họ quên lãng kia vẫn bị nhốt cho đến bây giờ.
Ngô Tu Kiệt không rõ tình huống ở trong đó, không nghe hiểu đối thoại của hai người, trong lòng chỉ khẩn cấp muốn hiểu rõ tác dụng của khu an toàn, sau khi nghiêm túc suy tư, rất nhanh đưa ra lựa chọn: "Thần sứ đại nhân, đắc tội rồi.”
Điền Đường cũng nhìn hắn, nàng đã gật đầu, sau đó chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.
Ngô Tu Kiệt vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, đột nhiên giơ tay nắm chặt, rồi thẳng tắp xông về phía của Điền Đường.
Điền Đường biết rõ mình sẽ không bị thương, vẫn nhắm mắt lại.
Cho đến khi quyền phong của Ngô Tu Kiệt đã đảo qua, dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh, nàng mới mở mắt ra, liếc mắt một cái liền gặp được Ngô Tu Kiệt.
“Không có ảnh hưởng?” Ngô Tu Kiệt cúi đầu nhìn mình.
Điền Đường thoáng suy tư một lát, rất nhanh đã đưa ra kết luận: "Hẳn là khu an toàn đã phán định Ngô đại nhân sẽ không gây ra thương tổn cho ta, cho nên mới không kích hoạt phòng hộ của khu an toàn.”
"Nói cách khác, nhất định phải có tâm tư đả thương người, mới có thể phát động bảo vệ?" Thạch Hùng ngồi ở một bên, sau đó liền đưa ra kết luận này, hắn lại có thêm nhận thức mới với trấn Thần Linh.
“Đúng vậy.” Điền Đường gật đầu, lại nhìn Ngô Tu Kiệt, “Ngô đại nhân thử không thu tay lại xem?”
“Nhưng nếu ta làm ngươi bị thương...?” Ngô Tu Kiệt lộ ra vẻ do dự.
“Hơn nữa ta có thể khẳng định rằng Ngô đại nhân không thể làm ta bị thương,” Điền Đường nghiêm túc nói, “Thử xem đi, Ngô đại nhân chỉ khi tự mình thử qua, mới có thể xác nhận được tác dụng của khu an toàn.”
Ngô Tu Kiệt lại do dự, thậm chí nhịn không được liền nhìn về phía của Thạch Hùng, dùng ánh mắt để hỏi ý kiến của Thạch Hùng.
Mấy người bọn họ đều rất rõ ràng, nguyên nhân khiến Ngô Tu Kiệt do dự tuyệt đối không chỉ là bởi vì khu an toàn, còn có liên quan đến lựa chọn tương lai của hắn.
Ngô Tu Kiệt vốn là người của triều đình, trấn Thần Linh tốt thì tốt, nhưng hắn muốn đưa ra quyết định, hoàn toàn đứng về phía của trấn Thần Linh cũng thật sự không hề dễ dàng, hắn cần có một việc để có thể giúp hắn định tâm, để cho hắn hoàn toàn đứng ở phía của trấn Thần Linh.
Ví dụ như khu an toàn.
Thạch Hùng tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ của Ngô Tu Kiệt, nếu Ngô Tu Kiệt cũng có thể hoàn toàn đứng về phía của trấn Thần Linh, không chỉ là một trợ lực lớn đối với hắn, mà đối với binh lực cường đại của trấn Thần Linh mà nói cũng là một trợ lực lớn.
Hơn nữa tính tình của Ngô Tu Kiệt cũng rất rõ ràng, nếu như hắn đưa ra lựa chọn, vấn đề tại trấn Thần Linh cùng với triều đình cũng không xuất hiện giống nhau, có thể bảo đảm bá tánh được an cư lạc nghiệp dưới tình huống, hắn tuyệt đối sẽ không phản bội lại.
Xét đến cùng, bất kể là hắn hay là Ngô Tu Kiệt, nguyên nhân phản bội triều đình chủ yếu là vì triều đình không làm, không có biện pháp để cho bá tánh một cuộc sống tốt, cho dù là bá tánh dưới triều đình có cuộc sống tốt hơn một chút, cho dù trấn Thần Linh có tốt đến đâu, bọn họ cũng sẽ không đứng về phía của trấn Thần Linh.
Chuyện này nói nhỏ là vì suy nghĩ cho bá tánh, cho nên mới bất đắc dĩ mà đưa ra lựa chọn, nói lớn chính là "Thông địch phản quốc", từ xưa tới nay, bất kể là triều đại nào, đây đều là tử tội tru di cửu tộc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận