Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1258 -




Điền Cúc Hoa cũng nhìn biểu tình của Điền Nhị Nữ, sau khi xe ngựa khởi hành cười nói: “Nhị Nữ rất dễ thỏa mãn, có thể thấy được nàng thật lòng thích trồng trọt.”
“Lúc trước Nhị tỷ lựa chọn trồng trọt, ta cố ý hỏi qua, khi đó một mặt là vì tâm tư Nhị tỷ, mặt khác thời điểm lúc nàng tự mình trồng trọt quả thật tâm tình sẽ tốt hơn một chút,” Điền Đường quay đầu nhìn Điền Cúc Hoa, mỉm cười, “Nếu như không thích, cùng lắm thì đến lúc đó lại đổi, nhân sinh của chúng ta, tỷ lệ chọn sai cũng rất lớn, không cần thiết phải ép buộc mình đi mãi một con đường đến chết.”
Điền Cúc Hoa lập tức gật đầu: “Đúng, tiểu muội ngươi nói đúng.”
Chu Hồng ngồi ở một góc bên ngoài, trừng mắt nghe hai người nói chuyện, vài lần muốn ngẩng đầu, cũng không dám nhìn thẳng Điền Đường.
Điền Đường nhìn bộ dạng của nàng khẽ cười ra tiếng: “Ngươi vẫn có thể gọi ta là tiểu muội như trước.”
“Không...... không không, không dám.” Chu Hồng liên tục lắc đầu, “Ngươi...... là thần sứ đại nhân, không dám nhiều lời.”
"Ngươi cũng không cần quá khẩn trương, lúc trước khi ngươi không biết thân phận của ta, cũng có thể biết ta cùng Cúc Hoa tỷ và mọi người ở cùng nhau như thế nào.” Điền Đường mỉm cười, “Thành Thần Linh chính là như vậy, cũng không có chênh lệch giai cấp lớn, ngươi cũng giống như vậy, lúc trước điều Cúc Hoa tỷ nói với ngươi cũng là sự thật, nếu như ngươi nguyện ý, ngươi cũng có thể lựa chọn một con đường mình thích, tương lai của ngươi như thế nào, dựa vào chính ngươi.”
Chu Hồng nuốt nước bọt: “Ta cũng có thể sao? Có thể giống mọi người trở nên lợi hại hơn? Có thể... không cần để ý mọi người nghĩ gì?”
Điền Đường nhìn nàng, nhẹ giọng nói: “Chỉ cần chính ngươi trở nên đủ cường đại, ngươi có thể không cần để ý suy nghĩ của người khác, vẫn là câu nói kia, dựa vào ngươi.”
Chu Hồng nắm tay: “Ta hiểu rồi!”
Điền Đường nhìn vẻ mặt của nàng ta, không hỏi nàng ta rốt cuộc hiểu được cái gì, nhưng nàng biết, đối với Chu Hồng mà nói, lúc trước dứt khoát kiên quyết lựa chọn rời khỏi Chu gia, đã là chuyện cần dũng khí nhất mà nàng ta làm trong đời này.
Tương lai của nàng ta, bắt đầu từ ngày đó, đã nằm trong tay chính nàng ta.

Huyện Bích Hóa nằm ở khu vực biên giới giữa hai thế lực Nhân Vương và Triệu Vương, nhưng cũng không phải chiến trường chủ đạo, sau khi thế lực Triệu Vương muốn động thủ với thành Tuyên Hồ, huyện Bích Hóa mới trở thành nơi nằm trên tuyến đường qua lại.
Từ khi xác định sẽ đối đầu với thế lực của Triều đình và Triệu Vương, quân lính của thành Thần Linh chia thành hai đội ngũ đóng quân tại hai nơi, một đội đóng ở thành Ninh Ký chờ quân Triều đình tiến công vào, một đội thì ở ngay tại huyện Bích Hóa chờ đợi thế lực Triệu Vương chủ động công kích.
Ở lại huyện Bích Hóa chủ yếu là Thạch Hùng.
Từ sau chuyện huyện Thanh An tự tách ra, Lý Nhị Trụ cùng với Vệ Lương Tài tới huyện Bích Hóa sớm hơn dự định, thời điểm Điền Đường vừa tới đây cũng gặp được bọn họ đầu tiên.
"Thần sứ đại nhân."
"Ta vừa hay đến huyện Thanh An, lúc quay về nhân tiện tới đây xem một chút, tình hình huyện Bích Hóa như thế nào?" Điền Đường vừa bước xuống xe ngựa đã lập tức hỏi.
"Tất cả đều tốt, còn tốt hơn so với tưởng tượng nữa", Thạch Hùng nói nhưng trên mặt mang theo nét khổ sở, "Theo lý thuyết, người của Hạ Tùng Dương đã truyền đi tin tức về thành Thần Linh ra bên ngoài như vậy, thế lực bên Triệu Vương sẽ cho người tới dò xét một phen mới phải, nhưng trên thực tế người của bọn họ chưa hề có bất kỳ động thái nào dò hỏi tin tức, huyện Bích Hóa nơi này cũng không có bị công kích lần nào."
Điền Đường cũng hơi kinh ngạc: "Hoàn toàn không?"
Thạch Hùng lắc đầu: "Không có, ta và Ngô tướng quân có trao đổi tin tức, hắn ở bên thành Ninh Ký đã nhận phải không dưới một lần công kích, nhưng huyện Bích Hóa bên này lại không có bất kỳ động tĩnh nào, khác biệt duy nhất đại khái là mức độ canh phòng ở huyện thành đối diện có hơi mạnh hơn một chút."
Điền Đường cùng với Thạch Hùng vừa nói chuyện vừa đi lên tường thành.
Cũng bởi vì huyện Bích Hóa không phải một phần chiến trường chính, tường thành thoạt nhìn có chút cũ nát, độ cao của tường thành cũng bình thường, người ngoài nhìn vào hẳn sẽ cảm thấy tương đối dễ dàng tấn công, thế nhưng thế lực Triệu Vương lại không động thủ chút nào, khó trách Thạch Hùng cảm thấy có điểm kỳ quái.
Đi lên tường thành nhìn về phía đối diện, có thể dễ dàng nhận ra bên đó canh phòng rất nghiêm mật.
"Thạch tướng quân nắm được tình hình bên đó bao nhiêu?"
Thạch Hùng đứng bên cạnh Điền Đường, thấp giọng nói: "Đối diện là phủ thành sở tại của phủ Đồ Nam, theo như ta quan sát mấy ngày nay, người phòng thủ trong phủ thành đối diện là Yến Mãn của thế lực Triệu Vương, Yến Mãn mới xuất đầu lộ diện mấy năm gần đây, nổi danh chủ yếu nhờ vào năng lực phòng thủ, cho dù vào thời điểm đối mặt với Hạ Tùng Dương cũng không có rơi vào thế hạ phong."

Bạn cần đăng nhập để bình luận