Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1405 -




“Không phải bọn họ làm áo cưới cho thành Thần Linh, mà là kế hoạch này ngay từ đầu là người của thành Thần Linh cố ý đưa ra.” Tần Dung Dật chém đinh chặt sắt nói.
Yến Mãn ngạc nhiên, cẩn thần suy nghĩ, nhíu mày nói: “Nhưng khi đó thành Thần Linh cũng chỉ là một chỗ như phủ Lâm Xuân mà thôi, một địa phương nhỏ như vậy chủ động làm cho triều đình đưa người qua tặng, hơn nữa còn là những người ở tầng lớp thấp nhất, bọn họ không sợ sẽ xuất hiện bạo động sao? Còn có những yêu cầu hung ác đó, thành Thần Linh đưa ra những yêu cầu như vậy làm cái gì?”
“Vì bảo hộ bá tánh.” Tần Dung Dật quay đầu lại nhìn hắn: “’Người bệnh nặng giữ mạng’, là vì lúc bọn họ đến thành Thần Linh còn có thể sống sót, không có một điểm này người có bệnh rất có khả năng sẽ bị vứt bỏ tại chỗ, trên đường đi nhất định thương vong vô số, còn về liên quan đến trách nhiệm, đây là vì để hạn chế bá tánh trải qua gian nan thống khổ mà lựa chọn hướng đi tuyệt lộ, có một điểm này, những bá tánh có ý định đi vào tuyệt lộ cũng sẽ cố giữ lại mạng của mình, nhưng chỉ cần bọn họ đến được thành Thần Linh, nhìn thấy thành Thần Linh hoàn toàn khác so với tưởng tượng của bọn họ, bọn họ tự nhiên có thể sống sót.”
Yến Mãn hít hà một hơi: “Nếu nói như vậy, lần di chuyển lớn đó ngược lại là cứu được càng nhiều tính mạng của bá tánh sao?”
Tần Dung Dật gật đầu: “Sản lượng lương thực phương bắc thấp, bị đưa đi thường là những người không có tiền không có lương thực, bọn họ không bị đưa đi, chờ đợi bọn họ chỉ có một con đường chết, nhưng khi bọn họ bị đưa đi, không chỉ nhưng bá tánh đó có thể sống sót, những bá tánh không cần gánh vác lương thực cũng có thể sống lâu hơn một ít, những kế hoạch đó của thành Thần Linh từ đầu tới đuôi, trọng điểm của bọn họ đều đặt ở trên người bá tánh, nhưng tình hình lúc ấy sẽ không có người nào nhận ra được sau lưng kế hoạch đó có hình bóng của thành Thần Linh.”
“Thành Thần Linh thật là đáng sợ.” Yến Mãn không nhịn được nói: “Mấy năm nay mỗi một bước mở rộng kế hoạch của thành Thần Linh đều đạp lên trên điếm mấu chốt của nhân tính, bọn họ biết triều đình cũng không quá để ý đến bá tánh, liền nghĩ ra kế hoạch để bá tánh đi ‘điền mạng’, lại biết dùng tốt tên tuổi của thành Thần Linh, cố ý dẫn đường làm cho chúng ta chủ động tiến công, những kế hoạch đó đổi lại là người khác, bất luận như thế nào cũng không làm được, cũng không thể tưởng tượng được, nhưng đó là thành Thần Linh, chỉ có thành Thần Linh mới có thể làm được những điều đó.”
“Đúng, chỉ có thành Thần Linh có thể.” Tần Dung Dật lại gật đầu lần nữa: “Hơn nữa kế hoạch của thành Thần Linh không có lỗ hổng, có lẽ ngay từ lúc bắt đầu nhược điểm của thành Thần Linh cũng chỉ có bá tánh mà thôi, nếu như ngay lúc đó có người động thủ đối với bá tánh của thành Thần Linh, có lẽ cũng có thể dẫn đến thành Thần Linh chủ động tiến công, khi đó thành Thần Linh binh lực yếu, có thể sẽ có cơ hội đánh vào, nhưng hiện giờ kế hoạch như vậy đã không có khả năng thực hiện.”
“Chuyện này…” Yến Mãn do dự một lát, nghĩ ngợi rồi nhìn Tần Dung Dật nói: “Nếu như lúc ấy đối tượng đấu cùng thành Thần Linh chính là bệ hạ, có phải có thể có cơ hội thắng lợi hay không?”
“Ta cũng không được.” Tần Dung Dật lắc đầu: “Cơ hội chỉ có một lần, chớp mắt một cái liền lướt qua, nếu có thể đoạt được thành Thần Linh, đó là một con đường duy nhất, nhưng cũng không phải là con đường tất thắng, cái khác không nói, chỉ nói vị thần sứ kia hành sự cẩn thận, bên ngoài không ai có thể nhận ra thân phận của nàng, chỉ cần nàng vẫn còn, cơ hội duy nhất đó ai thua ai thắng vẫn không xác định được như trước, nếu để ta tính toán, cuối cùng bên thắng lợi vẫn như cũ là thành Thần Linh.”
Yến Mãn thở dài một tiếng: “Chúng ta như vậy là không có phần thắng sao?”
“Tạm thời chỉ có thể trước yên tĩnh theo dõi kỳ biến, xem lựa chọn của thành Thần Linh.” Tần Dung Dật nói, tuy rằng lúc này hắn không thể không lựa chọn “chờ đợi”, nhưng trong ánh mắt của hắn lại không có chút nhụt chí cùng chán nản nào.
Hắn làm ra lựa chọn này cũng không phải là do đã cùng đường, không thể không chọn, mà là sau khi tổng hợp phân tích chọn ra được con đường tốt nhất trước mắt.
Yến Mãn cẩn thận nhìn biểu tình của hắn, vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy vẻ bất mãn, lại không nghĩ rằng trong thần sắc của Tần Dung Dật lại mang theo vài phần ý cười.
Cười?
Yến Mãn cho rằng mình nhìn lầm rồi, lại cẩn thận nhìn lại một lần mới xác nhận mình không bị hoa mắt, Tần Dung Dật thật sự đang cười.
Nhưng tình huống hôm nay, bọn họ đối đầu với thành Thần Linh, phần thắng cực kỳ thấp, vì sao Tần Dung Dật lại còn cười? chẳng lẽ là bị kích thích đến điên rồi?
Hắn nghĩ như vậy vừa lúc ánh mắt Tần Dung Dần đảo qua, Yến Mãn lập tức cúi đầu xuống, tránh làm cho suy nghĩ của mình bị lộ ra từ ánh mắt.
“Đi làm cho tốt chuyện của ngươi đi.” Tần Dung Dật đặt tay lên vai Yến Mãn: “Nếu ngay cả chút việc nhỏ này ngươi cũng làm không xong, vị trí này của ngươi sau này cũng nên thay đổi người.”
……….

Bạn cần đăng nhập để bình luận