Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1451 -




Du Ninh quay đầu nhìn nàng: “Bây giờ ta nghi ngờ ngươi cố ý gây chuyện với những người này chỉ để ép họ đi học? A, đúng rồi, ngươi cũng kiếm được rất nhiều tiền từ những người được gọi là thành viên của hoàng tộc.”
“Ta giống loại người đó sao?” Điền Đường lộ ra vẻ nhu thuận, nghiêm túc nhìn Du Ninh.
“Sao lại không giống?” Du Ninh nở nụ cười, “Câu ngươi nói lúc trước ở tửu lâu, hiện tại toàn bộ đều truyền khắp thành Thần Linh.”
Điền Đường nghiêng đầu: “Hả?”
Du Ninh cười khẽ: “Ngươi tốt nghiệp nhà trẻ chưa?”
Điền Đường bình tĩnh giơ ngón tay cái lên: "Câu hỏi hay, lời lẽ chí lý.”
“Thúc học cuồng ma.”
“Không, là chế độ chín năm giáo dục bắt buộc trong xương cốt!”

“Cảnh tưởng ngay lúc đó, có rất nhiều người đều không tưởng tượng đến, tất cả mọi người đều bị đẩy về phía trước, nếu mà người nào chậm một bước, liền sẽ bị chân ở phía sau đá vào lưng, nhưng ai cũng không có cách nào hết, chẳng sợ mệt mỏi và vất vả đến đâu, mọi người cũng vẫn tiến về phía trước, người nào mà hơi đi chậm một chút, liền nếm mùi đau khổ.”
“Và sau đó thì sao? Kế tiếp thế nào?”
“Đúng vậy, phía sau đó đã xảy ra cái gì?”
“Phía sau đó, phía sau còn không phải là đến thành Thần Linh sao ha ha ha ha ha...”
“Không đúng, không đúng, ta nghe mẹ ta nói, lúc ấy có những người này sinh bệnh, thời điểm trên đường đi khó chịu, sau đó khi đến thành Thần Linh, thế nhưng đã có bác sĩ chờ ở đó, ta còn nghe nương nói, lúc ấy ta cũng sinh bệnh nặng, nếu không phải đến thành Thần Linh, ta đã mất mạng rồi.”
Ông lão đầu tiên kể chuyện cho đám tiểu hài tử tò mò hỏi: “Hả? Ngươi khi đó cũng sinh bệnh sao?”
Tiểu hài tử trịnh trọng gật đầu: “Đúng vậy, hình như còn là bệnh nặng nữa, nhưng khi đó ta còn quá nhỏ, những chuyện đó đều không nhớ rõ.”
“Ngươi sao ngốc như vậy, chuyện quan trọng như vậy đều không nhớ rõ sao?”
“Thực xin lỗi, khi còn nhỏ trí nhớ của ta không tốt.”
...
Giọng nói trong trẻo và chắc nịch của tiểu hài tử truyền tới xung quanh, khiến cho những bá tánh hiểu ý cười.
Điền Đường cũng ngồi ở cách đó không xa, nghe được đối thoại bên này, trên mặt cũng mang theo ý cười.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, từ lúc thành Thần Linh quản lý thiên hạ đến bây giờ, đã qua được hơn bốn năm, thời gian bốn năm nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn, đủ để khiến một đám tiểu hài tử ở trong thành Thần Linh có thể nghe được quá khứ từ trong miệng của người khác.
Những tiểu hài tử năm đến sáu tuổi, thậm chí những tiểu hài tử bảy đến tám tuổi, một số hài tử là khi còn nhỏ trải qua, một số tiểu hài tử là hoàn toàn sinh ra ở trong thành Thần Linh, bọn họ đều biết và chứng kiến được gần như toàn bộ thành Thần Linh, và nền giáo dục ở thành Thần Linh, trong lòng bọn họ cũng dần dần đã không có khái niệm “hoàng triều”.
Có thể dự kiến được, qua mười năm nữa, quan trọng nhất là những người trẻ tuổi ở trong thành Thần Linh, bọn họ đều biết và chứng kiến được, cũng sẽ mang đến những ảnh hưởng và thay đổi to lớn cho thành Thần Linh.
“Tiểu muội, những lời ngươi nói lần trước là thật vậy chăng?” Điền Cúc Hoa ngồi ở trước mặt Điền Đường, sau khi do dự thật lâu rốt cuộc nhịn không được mở miệng.
Điền Đường hoàn hồn: “Cúc hoa tỷ vẫn đang suy nghĩ những gì ta nói với ngươi trước đó sao?”
Điền Cúc Hoa gật đầu: “Ta chỉ là cảm thấy nếu thật là như vậy, có thể xảy ra vấn đề gì hay không, rốt cuộc mọi người đều đã có thói quen sinh hoạt như vậy, lỡ như... Ta nói lỡ như thôi, đến lúc đó tất cả những thứ chúng ta làm trước đây,chẳng phải là thất bại trong gang tấc sao?”
“Nhưng vẫn cứ tiếp tục lâu dài như vậy, cũng không phải biện pháp.” Điền Đường nói, nâng lên đôi mắt nhìn Điền Cúc Hoa:“Tác dụng của khu an toàn khu ở quá khứ tuy là rất mạnh, nhưng không đại biểu cho tương lai cũng có thể mạnh được, chung quy thì bá tánh chính là muốn dựa vào chính mình, nếu một mặt dựa khu an toàn, thì thiên hạ có thể xuất hiện thêm nhiều hậu quả càng nghiêm trọng.”
“Ta biết ý của ngươi, ta chỉ là cảm thấy... Ai...” Điền Cúc Hoa thở ngắn than dài nói: “Nếu mà thần nữ có thể vẫn luôn che chở bá tánh thì tốt rồi, thần nữ vĩnh viễn đều ở đó, sinh hoạt của bá tánh cũng có thể vẫn giống như bây giờ thì tốt.”
“Cúc hoa tỷ không tin không có khu an toàn, thành Thần Linh có thể càng trở nên tốt sao?” Điền Đường nhìn nàng mỉm cười: “Ta cảm thấy không sợ sau này thành Thần Linh không còn thần nữ che chở, cũng có thể vẫn luôn bước đi ở con đường tốt nhất .”
Điền Cúc Hoa gật đầu, nhưng từ sắc mặt có thể thấy được, trong lòng nàng kỳ thật cũng không phải thực tán thành những lời Điền Đường nói.
Điền Đường xem bộ dạng của nàng, ít nhiều có thể đoán được trong lòng nàng suy nghĩ cái gì, nhưng cũng không muốn đi thuyết phục nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận