Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 705 -




Chương 705:
Điền Đường đi về phía sau, đi thẳng đến hàng ghế ở sau, rồi ngồi xuống hàng ghế đầu tiên ở nửa thùng xe phía sau, cầm lấy lan can ở trước mắt, nhìn vị trí tài xế cách đó không xa, cười cười rồi bắt đầu rầu rĩ.
Xe buýt là thứ tốt, xe buýt năng lượng mặt trời lại càng thêm tốt, dù sao nó dựa vào năng lượng mặt trời để điều khiển, không cần năng lượng khác, nhưng tốt thì tốt, nhưng nếu là xe buýt, thì phải có tài xế, nàng lúc này đi đến nơi nào để tìm tài xế?
[Chúc mừng người chơi, nhận được [kỳ bảo hộ tân thủ xe buýt], thời gian bảo hộ: một tháng, giới thiệu như cái tên, trong thời kỳ bảo hộ, sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn]
[Chúc mừng người chơi, phát động nhiệm vụ [tài xế xe buýt], yêu cầu nhiệm vụ: Huấn luyện một người đủ tư cách làm tài xế xe buýt, thời gian nhiệm vụ: một tháng, độ khó nhiệm vụ: đơn giản, người chơi có tiếp nhận hay không?]
[Có có có]
Điền Đường lập tức xác nhận, dưới tình huống như vậy, ngoại trừ tiếp nhận, nàng cũng không hề có bất kỳ lựa chọn nào khác, dù sao hệ thống còn trang bị phúc lợi dành cho người mới, nếu như bỏ lỡ, sau này muốn huấn luyện một vị tài xế đủ tư cách cũng sẽ không dễ dàng.
Trong hai lựa chọn tự mình lái xe và huấn luyện tài xế để lái xe, Điền Đường cũng không chút do dự mà liền lựa chọn vế sau.
Sau khi xác nhận đã tiếp nhận, Điền Đường đi xuống xe buýt, rồi đi tìm người phụ trách khu đỗ xe.
Trong nhân viên quản lý trấn Thần Linh, Điền Đường cũng không phải là biết tất cả mọi người, ví dụ như người phụ trách của khu đỗ xe này.
Chỉ là sau khi nàng nhìn thấy người, cứ luôn cảm thấy có vài phần quen thuộc.
“Thần sứ đại nhân, tiểu nhân tên là Bạch Phúc?” Đối phương chủ động nói.
“Bạch Phúc?” Điền Đường hỏi ngược lại, “Cái tên này hình như cũng có chút quen tai?”
“Thần sứ đại nhân lại biết tên của tiểu nhân hay sao? Tiểu nhân là người của Bạch gia.” Bạch Phúc kích động nói, trên mặt đều tràn đầy nụ cười hưng phấn.
"A --" Điền Đường giật mình, cũng không phải là nhớ tới thân phận của đối phương, mà là nghĩ tới một gã sai vặt nào đó trong một bộ phim truyền hình nổi tiếng mà nàng đã từng xem, nhưng nếu đối phương đã hiểu lầm, nàng cũng không nói nhiều, cười nói, "Ngươi là người của Bạch gia, là Bạch lão đại phu đã cho ngươi tới nơi này để làm quản sự?"
Bạch Phúc gãi gãi đầu, cười ngây ngô nói: "Bạch lão đại phu cùng với Bạch tiểu đại phu đều đã đồng ý, chuyện này phải đa tạ thần sứ đại nhân.”
Điền Đường nghi hoặc: "Có liên quan gì đến ta?”
"Đúng vậy." Bạch Phúc cười, từ một bên chuyển ghế qua, "Thần sứ đại nhân mời ngồi, thực ra chuyện này muốn nói thì phải nói từ lúc chúng ta vừa tới thôn Điền gia, lúc ấy ta chỉ là mã phu của Bạch gia, hai vị Bạch đại phu nguyện ý dẫn ta tới thôn Điền gia, ta đã rất cảm tạ, sau đó Bạch phu nhân đã bắt đầu đi đến trường học, trong một lần nói chuyện phiếm với ta, nói nếu như ta cũng muốn đi học, cũng có thể đi học."
Bạch Phúc nói xong, đã cầm ra bút ký của hắn, mặt trên viết dày đặc một ít ghi chứ, có cũ, có mới, hơn nữa đều đã được bảo quản rất tốt.
Bạch Phúc ôm quyển sổ vào trong ngực: "Ta rất quý trọng cơ hội được học tập, Bạch phu nhân bảo ta đi học, ta cũng không thể phụ lòng kỳ vọng của Bạch phu nhân, sau khi ta thi đậu lớp chồi, Bạch lão đại phu đã tìm đến ta, bảo ta rời khỏi Bạch gia."
Nói đến chuyện này, biểu tình của Bạch Phúc rõ ràng cũng có chút hoài niệm, mang theo vài phần hồi tưởng lại cảm xúc mất mát của khi đó.
Từ trong hoài niệm bứt ra, trên mặt của hắn cũng có nhiều hơn vẻ tươi cười: "Bạch lão đại phu nói, thành tích của ta không tệ, có thể tự mình tìm được công việc ở trấn Thần Linh, ta mới biết được hắn không phải là muốn đuổi ta đi, chỉ là hy vọng ta có thể sống tốt hơn."
Điền Đường giật mình: "Cho nên ngươi mới tới đây?
"Đúng vậy," Bạch Phúc liên tục gật đầu, "Ta cái gì cũng không biết, chỉ biết dùng ngựa, ban đầu ta còn muốn cùng người khác đi sửa đường, không nghĩ tới vừa khéo khi đó trên trấn lại muốn tuyển người đánh ngựa, ta liền đi tới, bất tri bất giác liền trở thành người phụ trách."

Bạn cần đăng nhập để bình luận