Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 75 -




“Cháo khoai lang nhìn như thế nào?”
“Thì chính là cháo khoai lang thôi, có ai muốn mua một chút thử xem không?”
Lời này vừa nói xong, mọi người sôi nổi lắc đầu, không ai muốn làm người đầu tiên nếm thử.
“Ta muốn thử xem.”
Vương Tú Tú đi ra từ trong đám người, ngượng ngùng cười.
“Con gái của ta còn nhỏ, ta muốn để cho nó ăn thử cháo này xem.”
“Là ngươi à, cơ thể ngươi khỏe chưa? Mấy ngày nay đã làm không ít việc rồi.”
Tuy Vương Tú Tú là phụ nữ, nhưng mấy ngày nay ở Điền Gia thôn kiếm tiền không thua bất kỳ người đàn ông cường tráng nào, không vì lý do gì khác, chỉ là bởi vì nàng làm việc rất nhiều.
Những người khác không ai không biết là làm việc nhiều là có thể kiếm thêm tiền, nhưng một ngày làm đến chiều muộn thì khi tới tối cũng sẽ phải nghỉ ngơi.
Nhưng Vương Tú Tú lại luôn làm đến hơn nửa đêm, thẳng đến lúc mọi người đều đã nằm trên giường thì mới đến lúc nàng nghỉ ngơi.
Ngay từ đầu còn có người cảm thấy Vương Tú Tú không thể kiên trì lâu được, nhưng qua một thời gian dài nàng vẫn làm việc kiếm sống nhiều như vậy, làm không ít người phải khâm phục, cũng có người lo lắng cơ thể của nàng có thể kiên trì tiếp hay không.
"Ta vẫn ổn."
Trạng thái tinh thần của Vương Tú Tú tốt hơn rất nhiều so với lúc trước ở trên trấn, nàng cũng không nói cho người khác biết thật ra hiện tại nàng so với trước kia đã nhẹ nhàng hơn nhiều rồi, trước khi tới thôn Điền gia, hoặc có thể nói là trước khi thổ phỉ tới, mỗi ngày ngoài làm việc ra nàng còn phải chăm sóc hai đứa nhỏ.
Nhưng hiện tại nàng thuê được nhà gỗ, có thể yên tâm để hai đứa nhỏ ở trong nhà, bản thân cũng có thể toàn tâm toàn ý làm việc kiếm tiền, nàng cảm thấy cuộc đời này chỉ có cho đến bây giờ mới được coi là thời gian vui vẻ nhất.
Nàng không muốn tỏ ra đáng thương hại, cũng không muốn tìm một nam nhân nào đó để chung sống nữa, hiện tại nàng thà để bản thân làm nhiều việc hơn một chút, vất vả hơn một chút cũng không muốn trở lại những ngày tháng trước đây nữa.
Cho dù hiện tại thu nhập mà nàng kiếm ra chỉ đủ gánh được tiền thuê nhà và ăn uống của một nhà ba người cũng đã làm nàng cảm thấy mãn nguyện.
Trả lời đơn giản câu hỏi của mọi người xong, Vương Tú Tú lựa chọn mua một phần đồ ăn.
Xác nhận lựa chọn mua sắm xong, Vương Tú Tú lấy ra chén gỗ vốn định dùng để đựng khoai lang cùng đậu nành đặt ở chỗ lấy hàng.
Chỉ chốc lát sau, chén gỗ bị nuốt vào, lúc được đưa ra đã lập tức biến thành một chén cháo khoai lang nóng hầm hập, phía sau còn có một củ khoai lang nướng.
Các thôn dân khác đều đưa mắt chờ mong nhìn, lúc cháo khoai lang được đưa ra, tầm mắt mọi người đều tập trung vào.
“Đó có phải là gạo không?”
“Đúng vậy, đó là gạo, gạo trắng, các ngươi xem, còn có cải trắng kìa.”
“3 văn tiền, vậy mà có nhiều đồ ăn ngon như vậy sao?”
“Đã rất lâu ta không được ăn gạo trắng, ta cũng lấy một phần.”
“Ta cũng… ai ui, ta không mang theo chén, chờ ta quay về cầm chén đến, các ngươi để lại cho ta một phần!”
“Ta cũng lấy một phần, ta cũng lấy!”
Lúc các thôn dân phía sau lại tiếp nối cũng muốn lấy một phần, Vương Tú Tú lặng lẽ đi ra khỏi đám người, ôm cháo khoai lang nóng hầm hập cùng khoai lang nướng mang về nhà.
Hai con gái của nàng đều đang ở nhà, bởi vì tiểu nữ nhi còn rất nhỏ, nàng liền để đại nữ nhi chăm sóc, lúc này tiếng bước chân Vương Tú Tú vang lên, đại nữ nhi đã chạy tới chân cầu thang, ngồi xổm ở đó nhìn xuống, khi nhìn thấy nàng thì gọi lên một tiếng mềm mại: “Nương”
“A, Đại Niếp, con xem mẹ mang đến cho các con đồ ăn gì này?”
Vương Tú Tú tươi cười đi lên lầu. Đại Niếp hít sâu vào một hơi.
“Nương, là cháo, thơm quá đi.”
“Đúng vậy, mới lấy được ở đại sảnh giao dịch hôm nay.” Vương Tú Tú vừa nói vừa đi tới trên lầu.
“Đi, chúng ta cùng ăn đi.”
Đại Niếp nhắm mắt đi theo đuôi phía sau Vương Tú Tú, vừa đi vừa nói chuyện.
“Nương, cho muội muội ăn đi, muội muội cần ăn cháo mềm.”
“Không sao đâu, chúng ta ăn cùng nhau.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận