Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1213 -




Chương 1213:
"Nếu một mình ta tới đây, có thể cũng không tìm ra vấn đề được." Điền Cúc Hoa nói.
“Ừm, vậy người tới đây trước có lẽ chưa biết mánh khóe trong đó,” Điền Đường nói, đột nhiên nhìn thấy cách đó không xa có một đoàn người đi tới, “Bọn họ là người ở huyện nha.”
Điền Cúc Hoa nhìn qua xác nhận quần áo của người tới: "Ngày hôm qua chúng ta mang nhiều người nghênh ngang lại đây, chắc chắn bọn họ sẽ chú ý tới, nhưng nhìn bộ dáng của bọn họ hình như cũng không có hung hăng lắm, giống như là chỉ đến để gặp người thôi."
"Nếu bọn họ hung hăng thì không đợi tới bây giờ mới bị phát hiện, ít nhất là chỗ này thì bọn họ rất thông minh." Điền Đường mỉm cười nói.
Điền Cúc Hoa sửng sốt rồi nhanh chóng nhận ra rằng nếu huyện Thanh An thực sự hung hăng, thì ngay lúc đầu nó sẽ bị khu an toàn phát hiện ra, một khi có người vào lồng giam, sau đó lại tìm hiểu nguồn gốc để điều tra, cũng sẽ rất dễ dàng để tìm ra ngọn nguồn của vấn đề.
Chính vì đối phương không hung hăng nên khu an toàn không bất cứ có phản ứng nào.
“Không biết ở đây có người của thành Thần Linh không, Cúc Hoa tỷ, mấy năm nay hầu như ngươi đều huấn luyện trong đội thị vệ, thỉnh thoảng ra ngoài cũng là cùng với mấy người trong đội thị vệ, nên không quen biết được mấy người ở thành Thần Linh, " Điền Đường nói, nhìn về phía Điền Cúc Hoa, "Lát nữa Cúc Hoa tỷ ra ngoài, sau đó nói là chúng ta đang nhận lệnh tới đây để xác nhận tình hình đồng ruộng."
"Ta hiểu," Điền Cúc Hoa cười, "Bây giờ ta đi tìm cái chủ quán để chọn một căn nhà. Khi đến lúc thì ngươi ngồi sau bức bình phong, chúng ta sẽ tìm hiểu mục đích của bọn họ."
Điền Đường gật đầu: "Ừm."
...
Lúc này dưới khách điếm, huyện lệnh Diệp Đài của huyện Thanh An đang ngẩng đầu nhìn lên biển hiệu của khách điếm.
Chủ của khách điếm biết Diệp Đài, vội vàng chào hỏi: "Đại nhân."
"Ừm," Diệp Đài gật đầu, "Hôm qua có người ngoài tới ở sao?"
"Đúng vậy, đúng là có người tới, đại nhân, đây là...?" Chủ khách điếm tò mò dò hỏi.
Diệp Đài không giấu diếm gì, nói thẳng: "Người hôm qua đến hẳn là khách đến từ thành Thần Linh. Bây giờ huyện Thanh An thuộc quyền quản lý của thành Thần Linh. Ta cố ý đến đây để xem xem có phải là vị thần sứ đại nhân từ thành Thần Linh kia có việc muốn làm hay không."
Chủ khách điếm nhất thời sửng sốt: "Hóa ra hắn là khách quý đến từ thành Thần Linh, đại nhân mau vào mời đi."
"Làm phiền thông báo một tiếng đi," Diệp Đài bình tĩnh nói, với vẻ mặt rất bình tĩnh, "Cũng không biết là vị đại nhân nào tới đây, đắc tội thì không hay."
"Vâng vâng vâng," chủ khách điếm vội vàng đồng ý, "Mời đại nhân vào trong trước, tiểu nhân xin đi hỏi một chút."
Diệp Đài gật đầu, cất bước vào khách điếm, nghiêm túc mà nhìn chủ khách điếm lên lầu.
Trong quá trình này, vẻ mặt của hắn không có chút thay đổi nào, vẫn bình tĩnh thản nhiên.
Một lúc sau, chủ khách điếm vội vã xuống lầu, mời Diệp Đài lên nói chuyện.
Trong phòng dành cho khách lớn hơn một chút, Điền Cúc Hoa đang ngồi trong đó, khi tiếng bước chân vang lên, nàng đứng dậy nhìn người đến, mỉm cười chào hỏi: "Diệp đại nhân."
Diệp Đài chắp tay: "Vị này…"
"Ta họ Vương," Điền Cúc Hoa tùy tiện bịa ra một cái họ cho mình, "Thật ra hôm nay ta cũng định đi gặp Diệp đại nhân, nhưng không ngờ Diệp đại nhân lại đích thân đến đây."
Điền Cúc Hoa nói xong, Chu Hồng rót cho Diệp Đài một chén nước, bởi vì trước đó Điền Đường đã nói đại khái tình hình cho nàng biết, nên khi Điền Đường nói ra họ của mình, mặt nàng không hề tỏ ra vẻ ngạc nhiên.
“Vương đại nhân,” Diệp Đài không chút chậm trễ cúi đầu, nhanh chóng tiếp nhận thân phận của đối phương, lễ phép đối đãi, “Diệp mỗ nghe nói có người ở thành Thần Linh, sợ thần sứ đại nhân có việc quan trọng phải làm nên vội vàng tới đây, nếu Vương đại nhân có bất cứ yêu cầu gì, cứ nói với Diệp mỗ."
"Vậy thì không thể tốt hơn," Điền Cúc Hoa vui vẻ nói, "Thật ra, lần này chúng ta đến đây chủ yếu là vì chuyện đồng ruộng. Diệp đại nhân biết đó phủ Lâm Xuân, phủ Tân Hà với phủ Ninh Ký đều không có nơi tốt để trồng trọt canh tác, trong phủ Tuyên Hồ có một hồ nước, lại có cánh đồng rộng lớn, ý của thần sứ đại nhân là muốn mở một vùng đất canh tác lớn ở đây để cung ứng lương thực cho bá tánh của thành Thần Linh trong lúc này."
Diệp Đài cúi đầu như thể đang suy nghĩ, nhưng cũng bởi vì tư thế này, cảm xúc trong mắt hắn không hề biểu hiện ra.
Một lúc sau, hắn đáp lời: "Không biết thần sứ đại nhân muốn xem mảnh ruộng nào?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận