Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1064 -




Lúc này, ánh mắt Thạch Hùng dừng ở một bên đối diện, cũng cười ra tiếng: “Cuộc sống hiện tại của Lý Nhị Trụ rất tốt, xem ra hắn rất thích cuộc sống như vậy.”
Ngô Tu Kiệt theo ánh mắt của hắn nhìn qua, chỉ mơ hồ thấy một thân ảnh nho nhỏ, nếu như không có Thạch Hùng nói, hắn khẳng định không nhận ra người nọ là Lý Nhị Trụ, nhưng hiện tại, hắn lại có thể xác nhận đối phương thân phận.
“Hắn nói là lưu manh, hành động rất thú vị, không giống một lưu manh bình thường.”
“Hắn quả thật rất có quyết đoán, lúc phủ Lâm Xuân còn chưa có triệt để đổi chủ, hắn đã một mình lặng lẽ vào quân doanh phủ Lâm Xuân, lấy sự giảo hoạt của hắn, chỉ sợ Hạ Tùng Dương không động được hắn.” Thạch Hùng nói.
Hai người tùy ý hàn huyên trong chốc lát, không khí giống như đang tán gẫu chuyện hằng ngày, hoàn toàn không có đem mai phục nhìn thấy lúc trước để ở trong lòng.
Sự thật như thế, phủ Lâm Xuân đã sớm có bố trí, tình huống liên quan tới tường thành nàng cũng đã báo cho hai người, bọn họ cần làm chính là đừng dẫn người đi ra ngoài đón đánh, chỉ cần thủ thành là có thể đạt được thắng lợi lớn nhất.
Chuyện thần linh nói ra không thể tưởng tượng nổi, khi để cho Lý Nhị Trụ đi giới thiệu với Hạ Tùng Dương, cũng giống như mang theo vài phần cảm giác lừa dối, nhưng trong lòng tất cả bá tánh ở thành Thần Linh, bao gồm Thạch Hùng cùng Ngô Tu Kiệt, thành Thần Linh quả thật tồn tại thần nữ, mà thần nữ cũng thật sự luôn che chở thành Thần Linh.
Bọn họ cố ý bảo Lý Nhị Trụ để lại cho Hạ Tùng Dương câu nói ‘người được thần linh được thiên hạ’, cho tới bây giờ cũng không phải ám chỉ bất kỳ một phương nào trong ba phương thế lực, mà đang chỉ bản thân thành Thần Linh.
Bên kia, Lý Nhị Trụ đứng ở cửa nhìn phương hướng tường thành, mơ hồ có thể nhìn thấy trên tường thành có hai người, từ hình dáng đại khái có thể phán đoán hai người này có thể là Thạch Hùng cùng Ngô Tu Kiệt.
“Ngươi ở chỗ này làm gì? Mau trở về!” Người canh giữ ở bên ngoài cách đó không xa thấy được thân hình của hắn, lập tức quát tháo.
“Ai nha, ta đều ở trong phòng nhiều ngày như vậy, nghẹn muốn chết, ta đứng ở của một lát mà các ngươi cũng không cho?”
Đối phương lại không như hắn, trực tiếp rút đao chỉ vào hắn: “Tướng quân có lệnh, ngươi không thể đi ra, mau vào.”
Lý Nhị Trụ ‘chậc’ một tiếng, không cam lòng đi vào trong phòng.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến thanh âm vội vã.
“Tướng quân có lệnh, mang Lý Nhị Trụ đi.”
Lý Nhị Trụ nghe thanh âm, tiếp tục đi vào trong phòng, mới vừa đi hai bước, đã bị hai binh sĩ một trái một phải kéo ra ngoài.
Hắn dứt khoát không dùng sức, trực tiếp đem hai chân vểnh lên.
Lần này, liền biến thành hai binh sĩ mang theo hắn đi.
“Ngươi làm gì vậy?”
Lý Nhị Trụ hừ một tiếng, “Ta mặc kệ, hoặc là các ngươi để cho ta trở về phòng, hoặc là cứ như vậy mang theo ta đi, nếu không ta tuyệt không đi theo các ngươi!”
Hai binh sĩ đều nhíu chặt mày, muốn buông hắn xuống, nhưng hai chân Lý Nhị Trụ lại càng vểnh cao, hạ quyết tâm không đặt chân xuống đất.
Người phía trước đến thông báo quay đầu nhìn thoáng qua: “Đi mau, tướng quân còn đang chờ, nếu đi chậm, tướng quân khẳng định hỏi tội các ngươi.”
Hai người bất đắc dĩ, chỉ có thể mang theo Lý Nhị Trụ đi.
Lúc này, Lý Nhị Trụ đánh giá trái phải một phen, có thể thấy rõ thủ vệ xung nghiêm mật hơn rất nhiều quanh so với lúc trước.
Hạ Tùng Dương là võ tướng, lực đại cảnh giác tâm cao, hắn để lại thủ vệ chủ yếu là vì cảnh báo, một khi thủ vệ có bất kỳ điểm bất ổn, hắn có thể lập tức nhận ra được, nhưng hôm nay thủ vệ nơi này từng người đều cao lớn uy vũ, phòng thủ có thừa linh hoạt không đủ, hiển nhiên không phải vì bảo vệ Hạ Tùng Dương.
Con ngươi Lý Nhị Trụ đảo quanh, rất nhanh liền nghĩ tới tình huống có khả năng nhất.
Dưới tình huống Hạ Tùng Dương ở đây, mà còn bảo thủ vệ phòng hộ nghiêm ngặt như vậy, địa vị của người nọ nhất định phải cao hơn Hạ Tùng Dương, mà lúc trước Hạ Tùng Dương rời đi, cũng là một đường trở về đô thành nơi có thế lực của Nhân Vương.
Như vậy, thân phận của người này cũng trở nên rõ ràng.
Nhân Vương tự mình đến huyện Phúc Tuyền!

Bạn cần đăng nhập để bình luận