Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 544 -




“Thạch đại nhân.”
“Ngươi chính là người mà Lý Nhị Trụ gọi là 'thần sứ'?”
Từ Triết mỉm cười: "Thạch đại nhân cứ nói đùa, ta chỉ là thuộc hạ của thần sứ đại nhân mà thôi, đã sớm nghe nói Thạch đại nhân muốn tới đây, thần sứ đại nhân đã chờ ở phòng họp từ rất lâu, mời Thạch đại nhân vào bên trong.”
Thạch Hùng nhìn lướt qua vẻ ngoài của Từ Triết, hồi lâu mới khẽ gật đầu, rồi đi theo người vào bên trong.
Giống như lần thảo luận trước đó, mới xây tiểu viện ở ngay bên cạnh của huyện nha, khoảng cách với khách điếm Duyệt Lai cũng chỉ cách vài bước chân đi đường, nhưng quả thật lại bị ngăn cách với khách điếm Duyệt Lai, điều này cũng giảm số lượng dân chúng cảm thấy hồi hộp và căng thẳng ở huyện Dương Nam đến khách điếm Duyệt Lai để mua sắm.
Tiểu viện chỉ mới xây dựng, lại là bản vẽ của hệ thống, bản thân bản kiến trúc này so với kiến trúc ở xung quanh cũng có chút khác biệt, lại từ tin tức của Điền Đường ở trong tiểu viện được truyền ra, cũng đã ngăn cách dân chúng tới thăm hỏi rất nhiều.
Thạch Hùng một đường đi tới, cũng từ trong miệng của Thạch Vĩ Minh, hắn cũng đã biết một ít về sự việc của huyện Dương Nam, chủ yếu là do sự kinh ngạc trước và sau của huyện Dương Nam, hắn nhớ rất rõ ràng, từ lần trước khi Thạch Vĩ Minh rời khỏi huyện Dương Nam cho đến bây giờ, cũng chưa qua bao lâu, chỉ trong thời gian ngắn như vậy, huyện Dương Nam lại có thể phát sinh biến hóa lớn đến như vậy, trong lòng của hắn ít nhiều cũng có một chút sự tò mò.
Lý Nhị Trụ đi ở phía sau Thạch Hùng, rất nhanh đã đối diện với Từ Triết.
Từ Triết cười rồi khom người: "Lý đại nhân."
"Từ sư gia đã khách khí rồi, ta không dám nhận," Lý Nhị Trụ lập tức đáp lễ, "Thần sứ đại nhân hiện giờ đang ở đây có phải không?"
"Đúng vậy, trước mắt là vẫn còn ở đây, nhưng có thể vài ngày nữa nàng sẽ quay về trấn Thần Linh." Từ Triết cười rồi nói chuyện với Lý Nhị Trụ.
"Ta cũng muốn trở về trấn Thần Linh," Lý Nhị Trụ nhịn không được liền nói, "Lúc trước ở trấn Thần Linh cũng không có bất kỳ cảm giác nào. Sau khi ta đi rồi thì mới phát hiện, vẫn là trấn Thần Linh trấn tốt nhất, thật sự không được, hay là để cho ta đi theo thần sứ đại nhân cũng tốt, ở bên cạnh nàng nhất định sẽ có đồ ăn ngon.”
Từ Triết nở nụ cười: "Lúc trước không phải người nào đó bức thiết muốn đi làm đại sự hay sao?
“Ngươi không thể khách khí với ta thêm chút nữa hay sao?” Lý Nhị Trụ nhịn không được liền oán giận, “Ta ngược lại rất muốn, nhưng ai mà biết phủ Lâm Xuân sẽ như vậy, sớm biết như vậy ta sẽ liền ở lại huyện Dương Nam, cùng Lâm Thành Phúc chạy loạn cũng tốt, ở lại phủ Lâm Xuân thật sự cũng không có gì thú vị.”
Thạch Hùng ho mạnh hai tiếng.
Lý Nhị Trụ nhìn hắn, trên mặt cũng đã lộ ra nụ cười: "Thạch đại nhân nghe không quen lời của ta hay sao? Lại nói Vệ Lương Tài lúc trước...:”
“Vệ thiếu tướng quân đã từng tới đây sao?” Thạch Hùng bỗng dưng lên tiếng.
Lý Nhị Trụ cười rồi gật đầu: "Đã tới rồi, còn gặp rất nhiều chuyện thú vị đây, chẳng qua việc này ta cũng không thể nói cho ngài biết, chờ đến lúc tâm của Thạch đại nhân thật sự nghiêng về trấn Thần Linh, ta mới có thể nói với ngươi những chuyện này.”
Thạch Hùng nhìn chằm chằm hắn, trong lòng rất là tò mò rốt cuộc Vệ Lương Tài đã gặp phải chuyện gì ở trấn Thần Linh.
Lý Nhị Trụ nhanh chóng quay đầu, lặng lẽ nhìn thẳng vào Từ Triết, im lặng mở miệng, trong miệng nói hai chữ : "Vệ gia.”
Từ Triết bình tĩnh gật đầu, ý bảo là hắn sẽ chú ý.
Dựa theo việc lúc này Thạch Hùng đặc biệt chú ý tới Vệ gia, hiển nhiên quan hệ giữa hai bên cũng không giống như những gì ngoại giới đã đồn đãi.
Những chuyện kia, có lẽ trong đó còn có một ít ẩn tình nào đó.
Ngay cả Lý Nhị Trụ cũng có thể phát hiện ra vấn đề, Từ Triết tất nhiên sẽ chú ý tới, tính toán chờ sau khi cùng với Thạch Hùng trò chuyện xong, rồi lại đi xác nhận thử xem quan hệ của Thạch Hùng cùng với Vệ gia, xem thử có thể tác động vào quan hệ giữa hai bên hay không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận