Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 674 -




Chương 674:
Cũng bởi vì như thế, lúc trước Thạch Hùng ở trong phủ Lâm Xuân rải tin đồn, cho dù Ngô Tu Kiệt có nghe thấy, nhưng cũng vẫn không có ý muốn tới chủ thành để giải thích.
Dù sao cho dù bá tánh của phủ Lâm Xuân náo loạn, địa phương mà bọn họ có thể đi cũng ở trong phạm vi của triều đình, chờ qua một thời gian ngắn lời đồn sẽ tự sụp đổ, bá tánh cũng tự nhiên sẽ trở lại phủ Lâm Xuân để tiếp tục ở lại.
Ngô Tu Kiệt đã có một đoạn thời gian không tới chủ thành, nhưng khi hắn đi theo sau Thạch Hùng, đi trên đường xá của chủ thành, lại cảm giác được bầu không khí lại không hề giống nhau.
Không phải nói lúc trước đã nói bá tánh của phủ Lâm Xuân phần lớn đều đã dọn đi rồi hay sao?
"Bá tánh vốn ở phủ Lâm Xuân đã dọn đi, toàn bộ đều đã chuyển đến trấn Thần Linh để cư trú, những người này là đang làm việc ở chỗ này, ngươi xem, đường phiến đá ở trong thành, chính là bọn hắn trải." Thạch Hùng chỉ vào một đội công nhân đang sửa đường phiến đá.
Ngô Tu Kiệt nhíu mày: "Tuy rằng ngươi lúc trước đã nói, những công nhân này sửa đường đều sẽ có tiền công, nhưng nhiều bá tánh như vậy, chỉ là vì tu sửa con đường không có ích lợi kia, vị thần sứ đại nhân kia cũng có chút quá tùy hứng quá đi?"
Thạch Hùng quay đầu lại để nhìn hắn, đang định nói, nhưng Ngô Tu Kiệt lại mở miệng.
"Ta không phải là nói không nên sửa đường, sửa đường đúng là vì dân sinh chi đạo, một con đường đẹp, hoàn chỉnh xác thực cũng rất hữu dụng, ta chỉ là cảm thấy không nên tu kiến vào lúc này," Ngô Tu Kiệt nghiêm túc nói, "Hiện giờ tình thế của trấn Thần Linh cũng không rõ, bên ngoài có triều đình, Nhân Vương, Triệu Vương là tam đại thế lực, có thể đoạt được phủ Lâm Xuân, đã là thiên thời địa lợi nhân hòa, nhưng trấn Thần Linh cũng không có khả năng mãi mãi ẩn mình như vậy được."
"Nếu có một ngày tin tức của trấn Thần Linh được truyền ra, ba phe thế lực đều sẽ nhìn chằm chằm vào trấn Thần Linh, theo ta nói, hiện giờ chuyện quan trọng nhất hẳn là phát triển binh lực, chỉ cần có binh lực đầy đủ, thực lực cường đại, cho dù có một ngày ba phe thế lực muốn động thủ, cũng sẽ có điều cố kỵ, như vậy mới có thể chân chính bảo trụ được trấn Thần Linh, để cho trấn Thần Linh ở trong thiên hạ loạn thế hiện nay, chiếm lấy được một vị trí."
Vị trí mà Thạch Hùng đang đứng, vừa vặn lại đối diện với Ngô Tu Kiệt, đồng thời cũng có thể nhìn thấy tình huống sau lưng của Ngô Tu Kiệt.
Lời hắn sớm muốn nói đã bị Ngô Tu Kiệt cắt ngang, thấy thần sắc của Ngô Tu Kiệt nghiêm túc, chỉ có thể nghe hắn nói xong, cho tới bây giờ mới có thể mở miệng, chỉ là lời mà hắn nói ra ngay cả Ngô Tu Kiệt cũng không hề nghĩ tới.
"Thần sứ đại nhân!"
Ngô Tu Kiệt bỗng dưng quay đầu lại.
"Vừa vặn đi ngang qua, thấy các ngươi đang ở chỗ này, vốn định chào hỏi với các ngươi..." Điền Đường bất đắc dĩ nói, nàng trăm triệu lần cũng không nghĩ tới có một ngày mình cũng sẽ trở thành “Lão sư” vừa vặn nghe được ở sau lưng có vài lời xì xào.
Sắc mặt của Ngô Tu Kiệt khẽ biến, rất nhanh vẫn có thể bình tĩnh, động tác chắp tay như nước chảy mây trôi: "Thần sứ đại nhân.”
"Ừ, thực sự không hề giấu diếm, ta lúc trước đã nghe được Ngô đại nhân nói, nếu như Ngô đại nhân rảnh rỗi, chúng ta liền tìm một chỗ ngồi xuống để chậm rãi nói chuyện có được hay không?"
Ngô Tu Kiệt liếc Thạch Hùng một cái, thấy Thạch Hùng gật đầu, mới quay đầu lại để đáp ứng: "Được.”
Hiện giờ phủ Lâm Xuân, cơ hồ tất cả nhà cửa đều ở dưới danh nghĩa của Điền Đường, ngoại trừ những nhà cửa cho thuê kia, Điền Đường muốn ở gần đó tìm được một ngôi nhà đã trải qua sửa chữa mà lại không có người ở cũng không phải là việc gì khó.
Cũng không lâu lắm, mấy người đã an vị ở trong phòng.
Ngoại trừ Điền Đường, Ngô Tu Kiệt và Thạch Hùng, còn có cả Từ Triết đi theo Điền Đường.
Sau khi ngồi xuống, Điền Đường đã mở miệng trước: "Nói thật, ta không phải là không muốn đề cao binh lực của trấn Thần Linh, mà là trấn Thần Linh, cũng không có điều kiện như vậy. Dân chúng của trấn Thần Linh đến từ lưu dân, đến từ tù binh, rất ít người mới đến có xuất thân là binh lính, mà người mà những binh lính này đón đến, cũng là người già yếu cùng với nữ nhân và hài tử.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận