Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1463 -




"Bệ hạ nói rất đúng, lần này chúng ta nhất định có thể nắm giữ quyền chủ động."
Mấy người xúm lại một chỗ, thấp giọng tự thuật, tất cả đều là mấy lời quyết tâm thắng chắc thành Thần Linh.
Từ lúc nảy sinh ý định muốn đoạt lại thiên hạ, bọn họ một mực tìm người, nhưng tìm tới tìm lui cũng chỉ tìm được mấy ngàn người nguyện ý động thủ cùng bọn họ động, những người còn lại hoặc là từ chối, hoặc là dứt khoát cự tuyệt, còn có người chỉ nói mấy lời mơ hồ đuổi bọn họ đi, chỉ nói đợi bọn họ đánh thắng rồi nói sau, nếu bọn họ đánh thắng đương nhiên sẽ nghe theo, nhưng nếu bọn họ đánh không được, thì mấy người này cũng sẽ không mạo hiểm, hiển nhiên là hạ quyết tâm muốn làm kẻ hai mặt.
Mà tất cả, suy cho cùng vẫn là bởi vì thực lực của bọn họ không đủ.
Nếu như bọn họ đủ thực lực, lại đứng trên đỉnh cao chế độ hoàng quyền, lo gì không có người đi theo?
Bọn họ cũng muốn nắm đại quyền, nhưng chỉ dựa vào mấy ngàn người trong tay bọn họ, hiển nhiên không có khả năng làm được.
Nghĩ đi nghĩ lại, bọn họ nghĩ đến quốc gia xung quanh thành Thần Linh.
Trước đây thành Thần Linh cường đại chủ yếu là nhờ khu an toàn che chở, trong khoảng thời gian đó, thành Thần Linh phát triển cực nhanh, cuộc sống của bá tánh cũng ngày càng tốt đã làm cho các quốc gia xung quanh thèm thuồng không thôi, chẳng qua là cố kỵ khu an toàn nên mãi mới không động thủ.
Mấy năm nay, bọn họ biết được tình huống liên quan đến thành Thần Linh đều qua tin tức, mà không phải tin tức trực tiếp, cũng không biết khu an toàn của thành Thần Linh đã biến mất.
Nhưng rõ ràng các quốc gia này đều ngấp nghé thành Thần Linh.
Nghĩ tới đây, bọn họ lập tức đưa ra quyết định rời khỏi thành Thần Linh, đặt trên lên lãnh thổ của các quốc gia này, khiến bọn họ tin tưởng khu an toàn của thành Thần Linh đã biến mất, đồng thời thuyết phục bọn họ xuất binh tấn công thành Thần Linh.
Chỉ cần thành công đánh thắng thành Thần Linh, thành Thần Linh ở khu an toàn mấy năm nay, những thứ được thần nữ che chở mà phát triển cũng có thể có chủ khác.
Ngay từ đầu, những quốc gia này còn không muốn, chủ yếu vẫn là lo lắng liệu bọn họ có đang nói dối hay không, nhưng bọn họ đều nhanh chóng phát hiện khu an toàn của thành Thần Linh quả thật biến mất, sau khi xác nhận điểm này, bọn họ cũng bắt đầu rục rịch.
Nhưng thành Thần Linh cường đại như vậy, hiển nhiên không có khả năng bị đánh bại dễ dàng, cho nên bọn họ tập kết binh lực của mấy quốc gia, tính toán cùng nhau tấn công thành Thần Linh.
Sau đó mới có cảnh tượng ngày hôm nay.
Không bao lâu nữa, bọn họ có thể tấn công, chỉ cần thành Thần Linh không kịp thời phản ứng thì phần thắng của bọn họ rất lớn.
Một lát sau, đám người nói chuyện rối rít bên kia mới ngừng lại, còn cố ý phái người tới mời bọn họ qua, cùng nhau thương nghị tiếp theo tấn công vào thành Thần Linh.
Sau vài ngày chuẩn bị, đội ngũ chỉnh tề của bọn họ cầm vũ khí mạnh mẽ nhất, cả đại đội nhân mã chậm rãi đi về phía thành Thần Linh.
Người Tần gia trà trộn vào trong đó, trên mặt đều mang theo nụ cười đắc ý.
Thậm chí bọn họ còn nghĩ đến đến lúc đó sau khi tiến vào thành Thần Linh, đối phương sẽ có phản ứng gì, và cả biểu cảm của đối phương khi nhìn thấy thân ảnh bọn, chỉ nghĩ đến chuyện đó họ liền cảm thấy cảnh tượng kia nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.
Mắt thấy cách cửa thành càng ngày càng gần, sĩ khí của bọn họ cũng ngày càng cao, thậm chí còn có không ít người cao giọng hô khẩu hiệu, trong đám người tiến công tràn ngập không khí thắng lợi.
Họ sẽ sớm giành chiến thắng!!
Đúng lúc này, tất cả mọi người nghe được một tiếng nổ lớn .
Đàn ngựa sợ hãi, mà nhóm người cũng kinh sợ.
Sau khi thoáng phục hồi tinh thần, bọn họ mới phát hiện một bãi đất trống cách đó không xa xuất hiện một lỗ thật lớn.
"Người phía trước chú ý, các ngươi đã tiến vào khu vực thành Thần Linh, đòn vừa rồi là cảnh cáo, niệm tình các ngươi không hiểu chuyện nên tha cho các ngươi một mạng. Nếu các ngươi nếu còn dám làm loạn, một đòn tiếp theo sẽ bắn thẳng vào người các ngươi, lực sát thương vũ khí của chúng ta cũng không lớn lắm, chẳng qua mỗi lần chỉ làm bị thương mấy trăm người mà thôi, nếu không sợ chết, cứ việc tiến lên."
“Nhị Trụ, bọn họ có thể hiểu lời chúng ta nói sao?”
"Ờ ha, ta quên mất đây là một đám ngu xuẩn." Lý Nhị Trụ nói xong, tăng âm lượng loa trong tay, lớn tiếng hô: "Còn tiến lên, chết !!”
Nương theo tiếng hét của hắn, một đòn khác lại giáng xuống, nhắm mục tiêu rất chuẩn, vẫn rơi trên mặt đất trống, nhưng bụi bặm và chấn động của đòn này cũng đủ để cho người xung quanh đứng không vững.
Lúc này, cho dù người đối diện nghe không hiểu cũng đều hiểu ý của thành Thần Linh, bọn họ cũng không dám cử động nữa, nhao nhao quỳ xuống, thậm chí ném cả vũ khí trong tay xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận