Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1236 -




Chương 1236:
“Suỵt—-im đi, ngươi quên rằng chúng ta đang ở đâu sao?”
“Cho dù có người khác ở đây, ta cũng phải nói, dù sao quy củ của thành Thần Linh đã có, hắn không thể để người khác làm tổn thương ta, cùng lắm là nhốt ta vào trong lao, ta không sợ, ta đã muốn mắng hắn từ lâu rồi, không phải hắn chỉ là một huyện lệnh nho nhỏ thôi sao, hắn lấy đâu ra can đảm để chống lại thần nữ ? chính vì hắn mà chúng ta không thể sống tốt!”
“Ngươi nói như vậy ta cũng không thể nhịn được, lúc trước ta có nghe nói, Diệp đại nhân trước đây đã đặc biệt nói về việc này, nói rằng thành Thần Linh hoàn toàn không có ý định cải thiện huyện Thanh An, vì vậy việc cử người đến chỉ là để xây nhà và làm đường, nhưng chuyện làm đường và xây nhà chẳng phải là chuyện tốt sao? Thành Thần Linh cũng đã trả lương, hơn nữa sau khi sửa đường xong, sau này đồ từ thành Thần Linh sẽ được chuyển đến, tại sao hắn lại nói thành Thần Linh không tốt như vậy?”
“Sao hắn dám nói như vậy? Có thật không?”
“Đương nhiên là thật, chính tai ta đã nghe được, hắn còn kêu người ta đi thỉnh cầu, hắn nói hắn muốn tìm lối thoát cho huyện Thanh An của chúng ta, chết tiệt!!! Hắn làm điều này không phải vì bản thân thôi sao, khó trách lúc trước còn thấy có cái gì không đúng, sau khi nghĩ lại cũng không có đi theo hắn cầu xin khai ân, bây giờ nghĩ lại, hắn thật sự không có ý tốt mà!”
“Làm sao hắn có thể làm vậy được chứ? Trước đây ta cứ nghĩ hắn là một vị quan tốt, nhưng hắn chỉ đang cố gắng khiến chúng ta cảm thấy rằng hắn rất tốt mà thôi!!!”
“Còn không phải sao, các ngươi thử nghĩ xem, ai sẽ được lợi từ việc chia tách huyện Thanh An của chúng ta? Chuyện này không phải quá thuận lợi cho hắn sao? Bá tánh như chúng ta có thể sống ở đâu bây giờ? Hắn chỉ vì bản thân mà thôi, cái tên cẩu quan này!”
“Đúng rồi, ta có nghe nói một chuyện, trước kia không tin, hiện tại đột nhiên nghĩ lại, chẳng lẽ là sự thật sao?”
“Làm sao vậy? ngươi mau nói đi.”
“Ta nghe nói, những năm gần đây Diệp đại nhân và thôn Cát Gia đã cấu kết với nhau, hắn giấu rất nhiều ngân lượng mà Cát đại nhân tri phủ của phủ Tuyên Hồ gửi về, những ngân lượng đó đều là cướp đoạt từ mồ hôi của bá tánh, đều là bạc bẩn, bây giờ nghĩ lại, Diệp đại nhân luôn bảo đang làm cho cuộc sống ở huyện Thanh An tốt hơn , chẳng phải cũng vì lợi ích của chính hắn, để khiến cho chúng ta ngoan ngoãn hơn sao?”
“Còn có chuyện này à? Ngươi nghe được từ đâu vậy?”
“Là tỷ phu của biểu đệ nhà dượng của ta đã nói, lúc nói những lời này cũng là lúc uống say, tỉnh rượu lại quên mất, sau này hình như nhớ ra được một chút, lại đánh nhau ầm ĩ với biểu đệ nhà dượng của ta, đều trở mặt, tưởng là giả, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ là thật chăng?”.
“Nhất định là thật rồi, cái tên cẩu quan này, ngụy quân tử!”
“Không được, chuyện này phải để cho mọi người đều biết, có rất nhiều người đều không biết về chuyện này.
“Đúng đúng đúng, chuyện này mọi người nhất định phải biết, tên Diệp Đài này vì bản thân mình, khiến chúng ta không thể sống cùng thành Thần Linh, chuyện này không thể bỏ qua như vậy được, chẳng phải hắn đã nói ở thành Thần Linh không được ác ý hại người, không được ác ý giết người sao, nữ thần nhân từ, xin nữ thần tha thứ cho chúng ta và để cho huyện Thanh An có thể sống cuộc sống của mình, nhưng nữ thần có lòng với bá tánh chúng ta, không phải với tên cẩu quan đó, chúng ta phải đoàn kết lại, để không cho cái tên cẩu quan này thực hiện được!”
“Đúng, không thể để hắn thực hiện được.”

Tại tòa làm việc của huyện Thanh Bình, một người thoạt nhìn còn trẻ tuổi đang vội vàng chạy đến, sau khi đi đến cuối hành lang, hắn đứng ở trước cửa hít vào một hơi thật sâu, điều chỉnh hô hấp đều đặn rồi mới nâng tay lên gõ nhẹ vào cửa.
“Mời vào.”
Nghe được giọng nói ở bên trong truyền ra, bá tánhg chờ ở ngoài cửa thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau khi đẩy cửa văn phòng ra thì đứng ở cửa chào một tiếng: "Thần sứ đại nhân.”
Người trong văn phòng không ai khác chính là Điền Đường.
Điền Đường ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đứng ở cửa thì buông bút trong tay xuống: “Vào đây nói chuyện đi.”
“Vâng.” Thường Lâm tiến vào trong phòng, đứng ở trước mặt Điền Đường: "Thần sứ đại nhân, huyện Thanh An đã xảy ra chuyện.”
“Sao?” Điền Đường thắc mắc hỏi.
Thường Lâm căng thẳng nuốt nước bọt: “Trước kia chúng ta có cho người đi tiếp chuyện bá tánh ở huyện Thanh An, giúp bọn họ hiểu thêm về tình hình huyện Thanh Bình lúc bấy giờ, cũng là để cho bọn họ có thể cẩn trọng đưa ra lựa chọn. Kết quả là hai ngày qua, không ai trong số chúng ta gặp lại người canh giữ ở trước cổng thành cả, cẩn thận hỏi thăm mới biết là huyện lệnh Diệp Đài của huyện Thanh An đã bị bá tánh trong huyện vây chặn lại.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận