Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 382 -




Điền Đường vừa mới đi ra khỏi phòng học không được bao lâu, mà phòng học ở bên này liền có một đám người vây quanh ở bên ngoài, tất cả bọn họ đều đến để hỏi thăm tình hình của lớp học trước đó.
Lúc trước Điền Đường đã bị Du Ninh dẫn tới đây để học, các học sinh của những phòng học khác đều có thể thấy được, lúc này khi vừa tan học, bọn họ liền nhanh chóng chạy tới nơi đây.
Học sinh trong phòng học chỉ đơn giản là giới thiệu cho bọn họ về nội dung mà Điền Đường đã lên lớp vừa nãy.
“Thật sự, công xưởng sẽ tuyển thêm người sao?”
“Công xưởng ở trấn Thần Linh đã lâu rồi không tuyển thêm người, nếu như lần này có tuyển thêm người để vào trong đó làm việc, chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng trước mới được.”
“Vệ đội thực sự cũng sẽ tìm thêm người sao? Ta cũng muốn cào vệ đội.”
“Ta cũng muốn tham gia vào vệ đội!”
“Đi theo vệ đội để đi cướp người, nghe cũng thật lợi hại!”
Suy nghĩ của những người khác nhau đều khác nhau, có người thì thích sự ổn định của công xưởng, cũng có người thích sự kích thích của vệ đội, tất nhiên là cũng sẽ có người không muốn trở lại cuộc sống của lúc trước, trước khi bọn họ đi đến trấn Thần Linh, chỉ cần có thể ở lại trấn Thần Linh, thì bất kể ra sao cũng đều được.
Tuy rằng vệ đội rất tốt, nhưng cũng rất nguy hiểm, những người lựa chọn đi đến trấn Thần Linh đều là những người đã từng trải qua sự thống khổ cùng với sự dày vò ở bên ngoài, nếu lại để cho bọn họ đi ra ngoài, tất nhiên cũng là chuyện không hề dễ dàng gì.
Điền Đường quay trở lại văn phòng.
Du Ninh cười rồi ngẩng đầu: "Nên để ngươi đi dạy bọn họ, ngươi hãy nghe thử đi, bầu không khí ở bên ngoài trong thoáng chốc liền trở nên vô cùng khác biệt.”
“Ta có thấy được một số khuôn mặt khá xa lạ.” Điền Đường ngồi xuống ở vị trí đối diện Du Ninh, sau đó nàng cũng đã tiện tay cầm lấy một cây bút rồi bắt đầu xoay ở trong tay.
“Ừ, trong số những người đó cũng có không ít những hạt giống rất tốt”
Du Ninh mỉm cười, “Trong khoảng thời gian ngươi vắng mặt, mọi người đều rất nỗ lực học tập, bọn họ cũng chưa từng bỏ tiết, trong đó cũng có một ít người cũng chỉ vừa mới tới không lâu, những người này học rất liều mạng, rất nhanh là có thể xông lên phía trước.”
“Lớp chuyên…” Điền Đường nói.
"Ừ, nhưng lớp chuyên cũng phải dạy theo từng nhóm, nhóm học sinh mới xuất hiện này không có khả năng theo giống như nhóm phía trước. Ta dự định sẽ đợi nhóm này đông hơn một chút, ta sẽ liền mở ra thêm một lớp chuyên khác.”
Du Ninh rất nhanh liền mở miệng, nàng cũng đã từng suy nghĩ qua về vấn đề này,
Điền Đường rất yên tâm về Du Ninh, khi nghe nàng nói vậy, Điền Đường cũng không nghĩ tới chuyện này nữa.
Học tập vốn cũng không phải là chuyện một sớm một chiều là có thể làm được, ngay cả nhóm học sinh đầu tiên nhập học cho đến bây giờ, cho dù bọn họ là nhóm đầu tiên. Nhưng dù sao, cũng chỉ vừa trôi qua đoạn thời gian khoảng nửa năm. Vì vậy, trong khoảng thời gian ngắn như vậy bọn họ cũng rất khó để có thể tự mình tạo ra những thành tích tốt.
Để có thể bồi dưỡng được một học sinh, cho dù là bồi dưỡng học sinh đó đến tốt nghiệp đại học, nếu dựa vào tình huống của học sinh lớp chuyên mà tính toán qua một chút, cũng phải qua vài năm nữa, học sinh bình thường thì càng không cần phải nói, hơn nữa những học sinh này không chỉ cần phải tiếp tục học tập, mà ngoài việc học tập, bọn họ còn phải làm việc hàng ngày để có thể kiếm tiền.
Vì vậy, tất nhiên cũng sẽ thiếu năng lượng.
Học sinh có thể ở trong tình huống như vậy mà bộc lộ được hết thiên phú của mình, chắc chắn cũng chỉ trăm năm mới có một.
Du Ninh thuận tay đem bài thi ở trong tay rồi phân ra một ít cho Điền Đường: "Nếu ngươi cảm thấy nhàm chán, liền hỗ trợ ta để phê sữa thử những bài thi này xem sao."
Điền Đường lần này cũng không có từ chối, nàng cũng đã rút ra một cây bút đỏ từ trong ống bút, sau đó liền bắt đầu phê sữa bài thi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận