Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 721 -




Huống chi hiện nay trấn Thần Linh còn đang ở giai đoạn bước đầu, của cải của bá tánh cũng không có dư dả như vậy, bọn họ vẫn chưa đến mức cần phải vượt đường đất xa để qua lại, trên cơ bản công nhân ở trong nhà xưởng, mỗi buổi tối đều có thể về nhà, đi làm sớm một chút, bọn họ quả thật cũng có thể cao hứng hơn một chút.
Sau khi nghĩ thông suốt về điều này, Điền Đường cũng không nghĩ đến vấn đề đãi ngộ gì cả, chỉ để cho Mai Kỳ tuyên bố chuyện khởi công, chẳng qua là lần này khởi công chủ yếu sẽ dựa vào việc tự nguyện, nếu như trong nhà cũng có chút của cải, nếu vẫn muốn nghỉ ngơi thêm vài ngày, cũng có thể không cần đi làm, mấy ngày nay khi bỏ bê công việc cũng không xếp vào phạm vi thi cử.
Thời gian khởi công là ngày mùng tám của tháng giêng, sáng sớm ngày hôm nay, bá tánh đã xác nhận đi làm đều mang theo nụ cười từ trong nhà mà đi ra, lúc chào hỏi lẫn nhau cũng đều có thể cảm nhận được tâm tình của đối phương rất tốt.
Trấn Thần Linh đang dần dần khôi phục trạng thái công tác của năm trước, có lẽ là bởi vì qua một năm, mọi người đối với tương lai của trấn Thần Linh cũng trở nên càng thêm có lòng tin hơn, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy những khuôn mặt tươi cười.
Bản thân của Điền Đường vốn cũng đã định đến ngày 15 tháng giêng thì sẽ bắt đầu đi làm, nhưng nhìn nụ cười ở trên khuôn mặt của mọi người, bất tri bất giác cũng tham dự vào một ít công việc của hàng ngày, chờ nàng khôi phục lại tinh thần, thời gian cũng đã đến ngày 15 tháng giêng.
Pháo hoa của đêm nay cũng rất đẹp, hơn nữa còn bắn suốt cả một đêm, sáng hôm sau, sau khi rời giường, tất cả các loại đồ trang trí ở trên không trung đều đã biến mất.
Ngẩng đầu nhìn lại, tựa hồ bầu trời đã trở nên xa lạ một chút, nhưng dù vậy, nụ cười ở trên mặt của mọi người vẫn không hề thay đổi.
Thời gian cũng không sai lệch lắm, Điền Đường cũng đã dự định đi đến phủ Lâm Xuân, muốn đi trước, đột nhiên nghĩ đến hình như nàng đã quên nói về chuyện của điểm kỹ năng cho Điền Hồng Thảo biết.
“Thần sứ đại nhân?”
“Ừ, Từ sư gia chờ ta một chút, ta còn có một chút việc riêng.” Điền Đường đáp lời, nhìn ở cách đó không xa, “Nhị tỷ.”
Điền Nhị Nữ ngẩng đầu, rất nhanh đã chạy tới trước mặt của Điền Đường: “Tiểu muội, có chuyện gì hay sao?”
“Phiền nhị tỷ đi tìm Hồng Thảo tỷ giúp ta, nói với tỷ ấy một chuyện.” Điền Đường cúi người, nhẹ nhàng nói hai ra chữ ‘kỹ năng’ ở bên tai của Điền Nhị Nữ.
Điền Nhị Nữ đã hiểu ngay, lập tức ngước mắt nhìn nàng: “Là ý đó sao?”
“Đúng vậy.” Điền Đường mỉm cười, “Phiền nhị tỷ đi nói giúp ta một tiếng, hiện tại ta sẽ đi đến phủ Lâm Xuân, Hồng Thảo tỷ có thể thừa dịp trong khoảng thời gian này để suy nghĩ kỹ, nghĩ kỹ rồi thì cho ta đáp án, nhị tỷ hẳn là sẽ biết rõ ý nghĩa của chuyện này.”
"Ta hiểu rồi." Đôi mắt của Điền Nhị Nữ trở nên lấp lánh, "Lúc trước ta còn đang suy nghĩ tại sao chỉ có một mình ta, bây giờ nghĩ lại, có lẽ là cần từ từ, tiểu muội cứ yên tâm đi, ta sẽ nói rõ ràng với Hồng Thảo tỷ, để cho nàng có thể đưa ra lựa chọn sáng suốt."
Điền Đường gật đầu: "Ta biết nhị tỷ sẽ làm tốt chuyện này, vì vậy ta sẽ rời đi trước, chờ qua một thời gian ngắn nữa sau khi đất đai của phủ Lâm Xuân đã tan băng, nhị tỷ sẽ lại tới, trong khoảng thời gian này tỷ có thể ở lại trấn Thần Linh để học nhiều hơn, tri thức ở trên lớp đối với chuyện trồng trọt cũng rất hữu ích.”
“Ừ, ngươi cứ yên tâm đi, ta hiểu rồi.” Điền Nhị Nữ nhẹ nhàng cười, “Ngươi cũng đừng quan tâm chuyện của chúng ta, không cần phải quá mệt mỏi, nghỉ ngơi nhiều một chút.”
“Ta biết rồi, nhị tỷ, ta sẽ nghỉ ngơi nhiều một chút." Điền Đường nói xong, liền hướng về phía của Điền Nhị Nữ mà khoát tay áo, xoay người để nhìn mọi người đang chờ ở bên cạnh, “Đi phủ Lâm Xuân đi, kế tiếp chúng ta còn có rất nhiều chuyện cần phải làm.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận