Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 960 -




"Ta đã sớm có ý nghĩ như vậy rồi." Ngô Tu Kiệt xắn tay áo, trên mặt hiện lên một vài tia hứng thú, "Đã sớm nghe nói về sự tích vinh quang bắt được tù binh lúc trước, bây giờ lại đến chúng ta đi bắt bá tánh, có thể coi là một chuyện tốt đáng được khen ngợi, nếu ngươi không cho ta đi, ta có thể trở mặt với ngươi."
Thạch Hùng bật cười: "Được rồi, vậy chúng ta cùng đi."
Ngô Tú Kiệt quay đầu nhìn hắn: "Có lẽ sẽ gặp Vệ tướng quân."
Vẻ mặt của Thạch Hùng dừng lại một chút, một lúc lâu sau đó mới trịnh trọng gật đầu: “Chuyện sớm muộn thôi, có lẽ ta và Vệ gia cũng nên có một lần đưa ra quyết định chính thức.”

“Nghe nói gì chưa? Chúng ta sắp ra ngoài cướp người!”
“Cướp người gì chứ? Sao còn có chuyện như này?”
“Nãy giờ ngươi làm gì vậy? Ta cũng chưa từng nghe qua. Trong khoảng thời gian này triều đình nhất quyết muốn đuổi bách tính đến thành Thần Linh chúng ta, cho rằng nhiều người đến như vậy ắt hẳn thành Thần Linh sẽ xảy ra chuyện. Có điều Thần Sứ đại nhân nói là, để tránh bị bọn họ nghi ngờ, chắc có lẽ chúng ta phải đi ra ngoài trước, cướp bách tính trong tay triều đình.”
“À, cái ngươi nói chính là đi tiếp đón bách tính đó. Nãy ngươi nói cướp người ta còn tưởng là sẽ thật sự cướp người.”
“Không phải, ngươi chưa từng nghe qua chuyện cướp người đúng không?”
Đối phương lắc đầu: “Có ý gì? thành Thần Linh cướp người từ khi nào vậy?”
“Tù binh đó, sao ngươi ngay cả cái này cũng không biết thế, chuyện này chúng ta nói lâu rồi, đều muốn đi cướp người.” Người trước giải thích, thấy xung quanh xuất hiện càng ngày càng nhiều cặp tai hóng hớt thì trực tiếp nói chuyện kia ra hết một lần cho rõ ràng: “Nói là trước đây có tù binh đi ngang qua thành Thần Linh, đúng lúc bị phát hiện được, sau đó những tù binh này đều bị cướp về, rất nhiều người đều biết, mọi người đều hỏi chúng ta khi nào cũng có thể đi cướp người về. Sau này nếu người khác hỏi ngươi đã làm gì, rồi ngươi nói là ngươi đã đi cướp bá tánh, được mọi người còn khen ngợi ngươi, không phải rất tuyệt sao?”
“Ngươi nói như vậy… đúng là tuyệt thật, khi nào chúng ta mới có thể đi đây? Ta cũng rất muốn đi cướp người.”
“Không biết nữa, nghe nói Thạch tướng quân và Ngô tướng quân đều sẽ tự mang theo một ít người đi ra ngoài, ta cũng hy vọng mình sẽ được chọn trúng.”

Trong khu huấn luyện, các binh lính huấn luyện đang tán gẫu trong lúc rảnh rỗi thì đột nhiên cách đó không xa truyền đến tiếng đi bộ, mọi người ngẩng đầu nhìn, đồng thời rất nhanh đứng dậy.
"Thạch tướng quân!"
“Ừ, lần này tới có chuyện muốn thông báo.” Thạch Hùng nghiêm mặt nói.
"Thạch tướng quân, có phải chúng ta sẽ đi cướp người hay không?" Người lúc trước vừa hỏi đột nhiên mở miệng.
Thạch Hùng ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về hắn thì không khỏi phì cười, trả lời: "Thế nào, các ngươi đều đã nghe qua sao?"
Lời nói vừa dứt, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ kích động, còn có người không kiềm chế được lên tiếng: “Cho nên chúng ta thật sự phải đi ra ngoài cướp người sao? Không đúng, chúng ta đi đưa những người kia trở về sao?”
Tầm mắt của Thạch Hùng đảo qua mọi người một lượt, ngừng lại một lát rồi gật đầu: “Đúng vậy, tất cả các ngươi sửa soạn một chút, ngày mai sẽ theo ta xuất binh.”
“Thật sao?!”
“Đi thôi!”
Sau khi ngờ vực có hơi không tin, mọi người lập tức đứng bật dậy reo hò, còn có người trực tiếp nhảy lên tại chỗ, có thể thấy được sự hưng phấn sâu tận trong đáy lòng.
Thạch Hùng lặng lẽ nhìn mọi người reo hò, sau khi mọi người vui vẻ xong thì lại mở miệng, lúc này vẻ mặt hắn đã nghiêm túc hơn không ít: "Có điều có chuyện quan trọng cần nói với các ngươi trước."
Binh lính lập tức im bặt, nghiêm chỉnh nhìn Thạch Hùng.
Thạch Hùng rũ mắt, sau đó ngước mắt lên nhìn mọi người: “Lần rời khỏi thành Thần Linh này, bên cạnh đó sẽ có vài nguy hiểm kề cập, vậy nên các ngươi cần chuẩn bị sẵn sàng trước, nếu không thể ứng phó kịp thời thì sẽ có thể gặp nguy bất cứ lúc nào, lần này ta khuyên các ngươi đừng nên đi thì hơn.”
Hắn vừa nói xong, binh lính quả thật có vẻ do dự.
Thạch Hùng tiếp tục nói: “Không chỉ có nguy hiểm trên chiến trường mà trên đường cũng có thể phát sinh một số tình huống ngoài ý muốn. Hiện tại cuộc sống của thành Thần Linh đang rất ổn, nếu các ngươi thật sự không thể đảm đương được phát sinh xảy ra ngoài ý muốn thì có thể rời khỏi quân doanh, đi làm một dân thường. Lựa chọn lúc này mà ngươi đưa ra, ta sẽ không trách móc ngươi, nhưng…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận