Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 222 -




Chương 222:
"Ngươi không nghe người ta nói sao, chúng ta còn đang ở lớp vỡ lòng, đến tư cách tham gia thi tuyển đều không có, ngươi cho rằng công xưởng ở thôn Điền gia ngươi muốn tiến vào là có thể vào sao?” Lâm Thành Phúc bình tĩnh hỏi lại.
Khấu Nguyên Minh nhất thời không nói gì, gãi gãi mặt, không khí có chút xấu hổ.
Lúc này, người đi hỏi thăm tuyển dụng lúc trước cũng chạy về.
"Ta đã hỏi thăm rồi, lần này không phải tuyển vào xưởng dệt, cũng không phải xưởng xà phòng, lần này cần người biết luyện gạch và luyện sắt, cho nên lần tuyển dụng này còn có thêm một hạng mục thi, gọi là kiểm tra thể lực gì gì đó, kiểm tra ngữ văn, toán học, thể lực cộng lại sau đó xếp hạng tổng hợp những người đứng đầu, mới tính thứ hạng!”
“Thật hay giả? Thể lực ta tốt, ta có thể thử không?”
"Ai, ngươi cũng đừng suy nghĩ, lớp mầm còn có hơn 200 người, bên trong có rất nhiều người đều quen làm việc thể lực, chuyện cầm bút học tập có thể bọn họ có thể không rành lắm, nhưng nói đến việc thể lực, bọn họ nhất định có thể thi đậu a, dù thế nào cũng không tới phiên chúng ta, vẫn nên tiếp tục học tập đi, tranh thủ lần sau thi đậu lớp mầm.”
"Cũng đúng, học tập học tập, ai, ta vừa rồi viết đến chỗ nào rồi?"
……
Lâm Thành Phúc thở dài: "Trách không được Mai Kỳ nói hy vọng chúng ta nhanh chóng học tốt trở về trấn Phong Thu, nhanh chóng để hắn đổi trở về, đến ta cũng muốn ở lại thôn Điền gia.”
Mấy người Khấu Nguyên Minh, La Trung vèo một cái quay đầu, đồng loạt nhìn hắn.
Lâm Thành Phúc:...
Hắn cười gượng hai tiếng: "Ta chưa từng nói với các ngươi sao?
Nguy rồi, không cẩn thận bại lộ "dụng tâm lương khổ" của hắn.

Lò gạch là kiến trúc trực tiếp, nhưng lò luyện sắt lại không phải.
Điền Đường đặt lò luyện sắt ở bên cạnh lò gạch, một mặt hai bên đều cần phải dùng đến lửa, mặt khác cũng tương đối gần nhóm công nhân ở chung.
Lúc chiêu công công nhân cho lò gạch cùng lò luyện sắt, Điền Đường còn tuyên bố nhiệm vụ mới, nhiệm vụ lần này là đào quặng.
Quặng sắt thuộc về sản phẩm tiêu hao, bởi vậy Điền Đường cũng không đặt nó quá xa mà đặt ở chỗ cách không xa lò luyện sắt lắm để tiện cho những bước tiếp theo.
Chỉ có điều bản thân Điền Đường cũng không có quá nhiều kinh nghiệm về phương diện này, tuy lò gạch cùng lò luyện sắt đều là có sẵn, nhưng quá trình thao tác cụ thể phải làm như thế nào vẫn phải cần một chút kinh nghiệm.
Vì chuyện này, Điền Đường đặc biệt gọi người Bạch gia tới, đám người Du Ninh, Lâm Thành Phúc ở trong thôn tìm những người lớn tuổi đã có kinh nghiệm làm nghề cùng nhau mở một cuộc họp.
Tuy rằng công nhân của lò gạch cùng lò luyện sắt đều cần phải thông qua khảo nghiệm mới có thể vào, nhưng vào giai đoạn khởi đầu họ căn bản cũng không có cách nào làm trụ cột chính được, Điền Đường dựa trên tiền đề không vi phạm vào phạm vi khảo nghiệm tuyển công nhân để mời vài vị lớn tuổi dày kinh nghiệm đến làm cố vấn.
Cứ như vậy đã có thể đảm bảo công tác kế tiếp cho lò luyện sắt, lại có thể tạo công ăn việc làm cho những người lớn tuổi này.
Tổng quan mà nói, mặc kệ là thôn Điền gia hay là những nơi khác, tuổi càng lớn muốn học tập thêm tri thức mới sẽ càng khó khăn, nhưng mặc kệ là ngành sản xuất gì, nếu muốn phát triển đều cần phải có người trẻ tuổi đến kế thừa kéo dài nó.
Phương thức thi để tuyển ra người trẻ tuổi có năng lực, năng lực học tập hơn người, còn những người lớn tuổi có năng lực học tập hơi yếu kém nhưng lại rất có năng lực làm việc thì đặt ở vị trí “Cố vấn đặc biệt” là thích hợp nhất.
Ban đầu mấy người lớn tuổi này cũng nghĩ có phải bọn họ sẽ không có cách nào tiếp tục làm nghề rèn đúc này nữa hay không, hiện tại nghe Điền Đường nói muốn mời bọn họ tới làm cố vấn đặc biệt, tất nhiên vô cùng biết ơn, làm việc trong lò luyện sắt cũng trở nên nghiêm túc hơn trước đây một ít.
Có nhóm người già này hỗ trợ, lò gạch cùng lò luyện sắt đẩy mạnh làm việc rất thuận lợi, chỉ đi qua thời gian hai ngày ngắn ngủi hai bộ phận này cũng đã khởi đầu thành công.

Bạn cần đăng nhập để bình luận