Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1037 -




“Vâng, tướng quân.”
Lúc này xung quanh phòng tràn ngập một cỗ mùi quái dị, như là mùi thịt, lại giống như mùi dầu, nhưng cẩn thận ngửi một cái lại không quá giống, thật giống như là rất nhiều loại mùi tràn ngập cùng một chỗ, tựa hồ bên trong còn có mùi hôi gay mũi.
Hạ Tùng Dương chỉ đứng một lát rồi lập tức gọi người đi mở cửa chính và cửa sổ ra.
Thẳng đến khi mùi trong phòng hơi tản đi, hắn mới đến gần Lý Nhị Trụ, nhấc chân đá vào ghế dựa Lý Nhị Trụ đang ngồi.
Ghế gỗ vốn không kiên cố, với thân phận của Hạ Tùng Dương thì khí lực của hắn nhất định sẽ lớn hơn người thường rất nhiều, một cước này đi xuống trực tiếp đem ghế dựa Lý Nhị Trụ đang ngồi đá chia năm xẻ bảy, Lý Nhị Trụ cũng ở tư thế ngồi thản nhiên đột nhiên mông chạm đất, hại hắn lập tức ‘Ngao’ ra tiếng.
Hạ Tùng Dương rút đao ra, để ở giữa cổ Lý Nhị Trụ, chỉ là trong nháy mắt liền đâm ra chảy máu: “Ngươi cho rằng bản tướng quân thật sự không giết ngươi sao?”
Lý Nhị Trụ ôm mông, cưỡng ép nuốt tiếng ‘Ngao’ xuống, thậm chí nhịn xuống nuốt nước miếng, lặng lẽ di chuyển cổ dịch về phía sau một chút.
Nhưng hắn chỉ hơi động một chút, đao trong tay Hạ Tùng Dương ngược lại đâm sâu vào cổ Lý Nhị Trụ, từng giọt máu chậm rãi tuôn ra.
“Tướng quân, ta nói ta nói, kỳ thật tiểu nhân biết tình huống thành Thần Linh, van cầu ngươi buông tha ta, ta nhất định đem tất cả mọi chuyện đều nói cho tướng quân, cầu tướng quân tha mạng, tha mạng…” Lý Nhị Trụ nhất thời kêu rên nói.
Hạ Tùng Dương nhíu mày, thoáng thu hồi đao trong tay, hỏi ngược lại: “Thành Thần Linh?”
“Đúng đúng đúng, là thành Thần Linh, không phải phủ Lâm Xuân.” Lý Nhị Trụ thấy đao của Hạ Tùng Dương đã hoàn toàn dời đi, lập tức dùng tư thế ngồi lui về phía sau rất nhiều khoảng cách, tay hắn sờ sờ cổ, trực tiếp sờ tới máu trên tay, nhất thời trong thanh âm của hắn đều mang theo tiếng khóc nức nở, “Tướng quân, cầu xin tướng quân gọi người cầm máu cho tiểu nhân, ta thật sự toàn bộ đều nói, ta cũng không dám gạt chuyện nữa.”
Hạ Tùng Dương nhìn dáng vẻ bị dọa vỡ mật của hắn, đem đao trong tay cắm vào vỏ đao: “Đi, gọi quân y cầm máu cho hắn, bản tướng quân ngược lại phải nghe một chút xem thành Thần Linh là cái gì, nếu ngươi có nửa câu nói dối, bản tướng quân có thể lập tức cho đầu ngươi rơi xuống đất.”
“Vâng vâng vâng, tiểu nhân khẳng định không dám nói dối.” Tay Lý Nhị Trụ vẫn ôm cổ, thanh âm run rẩy.
Chỉ chốc lát sau quân y đi tới, dùng băng gạc cùng một ít thuốc cầm máu đơn giản băng bó cổ cho Lý Nhị Trụ một chút, cũng may thương thế trên cổ Lý Nhị Trụ cũng không nặng, băng bó rất nhanh liền ngừng máu.
Trong quá trình này, Lý Nhị Trụ vẫn cứng cổ, thậm chí sau khi quân y băng bó, hắn cũng không dám có bất cứ động tác gì, duy trì trạng thái cứng ngắc trước đó, sợ mình vừa động, cái cổ thật vất vả mới cầm được máu lại bắt đầu chảy máu.
Hạ Tùng Dương lại có chút không kiên nhẫn, sau khi quân y rời đi, hắn đi tới trước mặt Lý Nhị Trụ lần nữa, trực tiếp hỏi: “Nói đi, rốt cuộc thành Thần Linh có tình huống gì?”
“Tướng quân, hiện tại phủ Lâm Xuân đã sớm không gọi là phủ Lâm Xuân, mà gọi là thành Thần Linh, người ta nói nơi đó có thần linh muốn cứu vớt bá tánh thiên hạ, lúc trước tiểu nhân lặng lẽ vào một lần, người bên trong đều sống rất tốt, ăn cũng rất tốt, kỳ thật lúc trước tiểu nhân nhìn thấy tướng quân, là muốn lẻn vào bên trong thành Thần Linh lần nữa, không nghĩ tới đã bị tướng quân người bắt được, hiện tại bọn họ biết tướng quân đến huyện Phúc Tuyền, phái binh canh gác nghiêm ngặt ở phía rìa tường thành, tiểu nhân mấy lần cũng không lẻn vào được.” Lý Nhị Trụ vội vàng nói, trong lời nói thậm chí có tình huống lộn xộn, nhưng tốc độ nói của hắn cũng rất nhanh, sợ mình nói chậm một chút, trên cổ lại bị đâm một đao.
Hạ Tùng Dương nhướng mày: “Lúc trước ngươi muốn chạy?”
Cả người Lý Nhị Trụ rùng mình, run rẩy trả lời: “Không... không dám, kỳ thật tiểu nhân muốn thay tướng quân đi xem tình huống thành Thần Linh, hỏi thăm chuyện bên trong, tuyệt đối không có ý muốn chạy trốn.”
Hạ Tùng Dương đặt tay lên chuôi dao bên hông: “Ngươi còn biết gì nữa?”
Lý Nhị Trụ nhanh chóng nhìn hắn, ánh mắt đảo qua chuôi đao bên hông hắn, run giọng nói: “Họ… Bọn họ nói hiện tại thành thành Thần Linhên hạ vô địch, có Thần Linh trợ giúp, bọn họ muốn chiếm lấy thiên hạ là chuyện sớm muộn, còn… Còn nói tuyệt đối không thể để cho người ngoài biết sự tồn tại của thành Thần Linh, dù sao…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận