Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 436 -




Khi quay đầu lại, Lâm Thành Phúc đã từ trong ngực ra một tấm bản vẽ, rồi đặt ở trước mặt của Điền Đường: "Thần sứ đại nhân, đây chính là thứ mà lúc trước ngươi đã bảo ta vẽ, đây chính là bố cục nhà cửa ở huyện Dương Nam, dựa theo phương pháp mà ngươi đã dạy ta, ta cũng đã dựa theo để thu nhỏ tỉ lệ lại."
Điền Đường cầm lấy bản vẽ: "Không phải đã nói Lâu Đồng Nghĩa đã phái người đi theo dõi hay sao?
Lâm Thành Phúc liền nở nụ cười: "Lâu Đồng Nghĩa ngược lại hắn cũng rất cẩn thận, hắn không biết thân phận của chúng ta, cũng không dám quang minh chính đại đắc tội chúng ta, nhưng hắn vẫn là đề phòng chúng ta lâu rồi, chẳng qua người ở dưới trướng của hắn cũng không phải là ngươi thông minh, vì vậy ta liền tùy tiện cho người đi làm, nhưng thứ mà bọn họ chủ yếu để ý chính là chúng ta có đào hố, đào cạm bẫy, hay là đo lường, cho dù người của chúng ta có ở trước mặt của bọn họ mà tiến hành, cũng sẽ không bị bọn họ chú ý quá nhiều.”
“Vị Lâu đại nhân này làm việc cũng rất cẩn thận.”
Điền Đường nói, nàng cũng đã nở nụ cười, “Chỉ tiếc hắn vẫn chưa đủ cẩn thận.”
“Nếu đổi thành người khác, có thể hắn ta sẽ phát hiện ra vấn đề từ sớm, nhưng sao hắn ta làm sao có thể nghĩ đến tình huống của chúng ta.” Từ Triết ở một bên liền mở miệng, thật vất vả lắm hắn mới nhịn được ý cười của mình.
Điền Đường cầm lấy một cây bút chì, rồi đặt vào bản đồ bố cục nhà cửa: "Hiện nay những nơi ở huyện Dương Nam đã trở thành khu an toàn, chủ yếu sẽ là những nơi này..."
Hai người ở đối diện cũng để lộ ra vẻ mặt dần dần nghiêm túc.
Hồi lâu, Lâm Thành Phúc mới cảm khái mà nói: "Chỉ cần có phạm vi của khu an toàn, chúng ta muốn chiếm được huyện Dương Nam quả thực cũng sẽ là chuyện vô cùng dễ dàng.”
"Hiện tại huyện Dương Nam chỉ có duy nhất một vấn đề chính là vị Lâu huyện lệnh kia." Từ Triết nói, rồi nhìn Điền Đường, "Thần sứ đại nhân, nếu là muốn chiếm được huyện Dương Nam, chúng ta phải làm như thế nào mới có thể xử lý được vị Lâu huyện lệnh này?"
Điền Đường cũng không có chú trọng suy nghĩ của mình về vấn đề này, nàng ngẩng đầu lên: "Ngươi cho rằng tính tình của vị Lâu huyện lệnh kia sẽ như thế nào?"
“Ta chỉ biết Lâu huyện lệnh cùng với Văn tri phủ có quan hệ không tệ, làm việc đều rất cẩn thận, nhưng cụ thể phải nói như thế nào, ta cũng không rõ lắm.”
Từ Triết là sư gia của huyện Khê Lâm, người mà hắn hiểu rõ nhất cũng chỉ có Triệu Đồ, Lâu Đồng Nghĩa lại là huyện lệnh của huyện Dương Nam, bình thường chỉ có thể tán gẫu một cách ngẫu nhiên mới có thể gặp được mặt, vì vậy tất nhiên cũng sẽ có hiểu rõ không được sâu.
"Lấy tình huống của Thần Linh, người bình thường tất nhiên cũng rất khó có thể từ chối được sự hấp dẫn, nhưng cũng sẽ có một vài tình huống đặc thù khác.."
Lâm Thành Phúc phân tích rồi nói, "Lúc trước Từ sư gia cũng đã nói, Lâu huyện lệnh là người rất cẩn thận, người như vậy tất nhiên cũng sẽ rất khó để có thể dễ dàng tin tưởng người khác."
"Vậy chúng ta liền đi tới cửa để gặp một lần đi," Điền Đường đem ký hiệu của khu an toàn cuối cùng lấy ra, sau đó liền đưa tới trước mặt của hai người, "Hai người các ngươi phải có một người đi theo ta để đi đến huyện nha, còn người kia thì sẽ đi xử lý chuyện của khu an toàn, chú trọng đi tìm những dân chúng có gia cảnh khốn khổ, khó có thể chống đỡ một mình, rồi nghĩ ra cách để đưa bọn họ đi đến trấn Thần Linh."
"Ta sẽ đi tìm những dân chúng này rồi đưa đi." Từ Triết lập tức nói, "Ta sẽ càng sớm đưa bọn họ đến trấn Thần Linh, xác suất mà bọn họ có thể sống sót cũng sẽ càng lớn."
Điền Đường đại khái cũng đã hiểu được tâm tư của Từ Triết, nàng gật đầu đồng ý: "Được, vậy thì nhờ ngươi đi xử lý chuyện này, còn Lâm Thành Phúc thì sẽ cùng ta đi gặp mặt Lâu huyện lệnh.”
Hai người đồng thời liền đứng dậy: "Vâng.”
Sau đó không lâu, hai người bọn họ cũng đã đồng thời hành động, một bên thì đi điều tra tình huống của dân chúng huyện Dương Nam, một bên thì bắt đầu viết thư, để có thể cầu kiến Lâu Đồng Nghĩa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận