Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 139 -




"Điểm tốt thứ hai, là lấy lòng, lần này chúng ta mượn danh nghĩa quân, diệt thổ phỉ, trong khoảng thời gian ngắn danh khí của bọn họ ở xung quanh trấn Phong Thu đều sẽ cực cao, lúc này chủ động tuyên truyền tốt về bọn họ, là tâm ý bách tính trấn Phong Thu, đối với bọn họ mà nói, cũng là lễ vật tốt nhất."
"Điểm tốt thứ ba, là do điểm tốt thứ hai dẫn đến, bản thân trấn Phong Thu không có thực lực, một trấn nhỏ ngay cả thổ phỉ cũng không ứng phó được, một trấn nhỏ nghèo khó, không ai thèm để trong lòng, nhưng nghĩa quân bởi vì việc này mà nổi danh, cũng đủ để cho bọn họ trở thành cái đích cho mọi người nhắm tới, đến lúc đó, trai cò tranh chấp, chúng ta cũng có thể bình yên thoát thân."
Lâm Thành Phúc nói xong, trong mắt mọi người đều cất giấu kinh hãi không kiềm chế được.
"Ngươi thật sự rất thông minh, chỉ là có chút suy nghĩ quá nhiều." Điền Đường từ trên ghế nhảy xuống, "Bởi vì cái gọi là trai cò tranh giành ngư ông đắc lợi, chúng ta cũng không phải ngư ông, cần trai cò tranh giành thì có ích lợi gì, kỳ thật suy nghĩ của ta rất đơn giản, chỉ muốn tiêu diệt thổ phỉ mà thôi, thổ phỉ bị tiêu diệt, bất kể là đối với trấn Phong Thu hay là đối với dân chúng gần đây, đều là một chuyện tốt."
Lâm Thành Phúc khẽ nhíu mày.
Hắn luôn cảm thấy lời mình nói không sai, nhưng nhìn dáng vẻ Điền Đường, lại cảm thấy tựa hồ thật sự hắn suy nghĩ nhiều.
"Thật sự đừng suy nghĩ quá nhiều, ý nguyện của ta kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần mọi người có thể ăn sung mặc sướng, an ổn sống qua ngày, đã hài lòng rồi." Điền Đường nghiêm túc nói. "Nhóm thổ phỉ kia chưa bị tiêu diệt, cho dù cách rất xa, trong lòng vẫn luôn lo lắng đề phòng, hôm nay đám thổ phỉ kia rốt cục bị tiêu diệt, mọi người cũng có thể trải qua đầu xuân yên ổn, chờ sau khi gieo trồng đầu xuân, đến mùa hè, chúng ta hẳn có thể thu hoạch không ít lương thực."
Ánh mắt mọi người trong phòng đều rơi vào trên người Điền Đường.
Điền Đường mỉm cười: "Thời gian cũng không còn nhiều lắm, hôm nay mọi người nghỉ ngơi thật tốt, kế tiếp trấn Phong Thu còn có rất nhiều chuyện, Bạch tiểu đại phu, chúng ta cũng trở về đi."
Nói xong, nàng dẫn đầu ra cửa.
Bạch Phục Linh theo bản năng nhìn chăm chú vào bóng lưng Điền Đường.
Trên đường trở về xe ngựa, Điền Đường nhìn Bạch Phục Linh: "Ta không thích chiến tranh, ngươi thì sao?"
Bạch Phục Linh lập tức lắc đầu: "Ta cũng không thích."
Điền Đường vẫn mỉm cười.
[Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ [Tiêu diệt thổ phỉ], độ khó nhiệm vụ: Khó khăn, ban thưởng vòng quay may mắn *1, lò gạch (sơ cấp) *1, bản thiết kế Gia Cát Liên Nỏ (cao cấp) *1, quặng sắt loại nhỏ *1, lò luyện sắt (sơ cấp) *1, bạc *100 lượng, kinh nghiệm nhân vật +1]
Nhìn thông báo khen thưởng nhảy ra, biểu cảm Điền Đường lúc đầu còn thờ ơ, dần dần trở nên hưng phấn.
Không hổ là nhiệm vụ cấp bậc khó khăn!

Đây là ngày thứ mười Chu Phong Mộc tham gia lớp học ở thôn Điền gia.
Còn sáu người của Chu gia dọn đến thôn Điền gia cũng đã được ba ngày, sau đó họ liền chuyển ra khỏi Bạch gia để đến nhà gỗ thuộc về bọn họ.
Chu Phong Mộc không biết tại sao bọn họ lại lại có nhà ở thôn Điền gia, hắn cũng đã hỏi qua người thân, nhưng vẫn không có bất kỳ ai cho hắn câu trả lời, nhưng nhà gỗ rất sạch sẽ, một đoạn thời gian sau đó, hắn cũng quen với lối sống và điều kiện sinh hoạt ở thôn Điền gia.
Không chỉ hắn mà bà nội của hắn cũng đã dần làm quen với lối sống ở thôn Điền gia, khi rảnh rỗi, bà luôn thích ra ngoài tán gẫu cùng những người trạc tuổi của mình cho khuây khỏa.
Sau đó, thân thể của mẫu thân Chu Phong Mộc cũng dần dần được hồi phục, Chu Phong Mộc cũng được đưa đến học đường.
Lúc hắn vừa nghe thấy chuyện phải đến học đường của thôn Điền gia, hắn thực sự không vui, dù sao lúc trước ở trấn Phong Thu hắn cũng có lão sư, hắn đã học Tam Tự Kinh cùng Bách Gia Tính, qua một đoạn thời gian nữa là có thể học được Luận Ngữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận