Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1298 -




Nói xong, Yến Mãn cẩn thần sứy nghĩ, tự mình tổng kết nói: “Ý tứ của tiểu điện hạ là thành Thần Linh có lẽ là vì phòng ngừa chúng ta người cùng với binh mã của triều đình hợp lại nhau, hợp tác tấn công, phá vỡ phòng thủ của bọn họ?”
“Tin tức này rất kỳ quái.” Tần Dung Dật nhíu mày: “Mặc dù tin tức lúc ban đầu truyền ra không phải người của thành Thần Linh, nhưng sau đó quạt gió thêm củi, nhất định là người của thành Thần Linh, nói như vậy, bọn họ vì cái gì muốn truyền tin tức này ra ngoài, để cho chúng ta tấn công bọn họ sao?”
“Không có khả năng đó.” Yến Mãn hoài nghi nói: “Nếu tin tức lúc ban đầu truyền ra không phải người của thành Thần Linh, hiện tại xem ra cũng không phải triều đình, vậy chắc là người của thế lực bên trong Nhân Vương, thành Thần Linh muốn chính là thiên hạ, thế lực của Nhân Vương cũng là đối thủ của bọn họ, lại nói, thế lực của Nhân Vương muốn đoạt thành Thần Linh, cũng tuyệt đối không thể hợp tác cùng thành Thần Linh.”
Cách đó không xa chính là phủ Đăng Thuận, trải qua vụ việc lúc trước, binh mã của bọn họ hoàn toàn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trong lòng Tần Dung Dật vẫn luôn có điều nghi hoặc, sau khi trải qua vụ việc phủ Đăng Thuận, sự nghi hoặc trong lòng càng sâu, tựa như theo như lời của Yến Mãn, tin tức lần trước rất có khả năng là người của thế lực Nhân Vương truyền ra, nếu là thành Thần Linh quạt gió thêm củi, chứng minh rằng tin tức này có lợi với thành Thần Linh, vì sao người của thế lực Nhân Vương nghĩ ra một lời đồn đãi có lợi với thành Thần Linh?
“Báo ——”
Từ xa đột nhiên truyền đến giọng nói thông báo.
Tần Dung Dật cùng với Yến Mãn đồng thời quay đầu đi.
Yến Mãn chủ động mở miệng: “Nói đi.”
“Bẩm tiểu điện hạ, bẩm Yến tướng quân, bệ hạ có lệnh, mời tiểu điện hạ cùng với Yến tướng quân lập tức hồi phủ Gia Tuyền, cấp tốc, mời hai vị nghe được lệnh sau đó tức khắc khởi hành.”
Tần Dung Dật chỉ là nhàn nhạt mà nhìn đối phương, Yến Mãn biểu đạt bất mãn: “Chúng ta thật vất vả mới đánh hạ được phủ Thạch Khẩu và phủ Bắc Lư, nói trở về liền trở về, nơi này làm sao bây giờ?”
“Nơi này không cần ngươi lo lắng.” Từ xa có tiếng nói truyền đến, theo sau là một người đi tới cầm cái cây quạt lắc lư: “Nơi này là do Dật Nhi chiếm được, cũng là địa bàn của lão Tần gia chúng ta, Yến tướng quân chỉ cần yên tâm, sẽ không vứt bỏ dễ dàng như vậy.”
Sau khi Yến Mãn thấy rõ hình dáng của đối phương, lập tức quỳ một gối xuống đất: “Vương gia.”
Tần Dung Dật chậm rì mà chắp tay: “Thập lục thúc.”
“Hừ, vẫn là Dật Nhi nghe lời, nhìn ngươi ngoan ngoãn như vậy, trách không được phụ hoàng thích nhất ngươi.” Đoan Vương cười đem cây quạt trong tay đập vào lòng bàn tay khép lại: “Dật Nhi ngươi liền trở về đi, nơi này có thập lục thúc ở đây, ngươi biết đó, thời điểm phụ hoàng biết ngươi tự mình mang binh đi đánh giặc, rất sợ hãi, không, mà là hắn vội vã lệnh ta chạy tới đây, dân gian nói câu ‘ bà con ruột thịt ’, phụ hoàng có thể thân thiết với ngươi hơn ta.”
Đoan Vương là nhi tử của Triệu Vương, trong số các nhi tử đông đảo, hắn đứng thứ mười sáu, số tuổi so với Tần Dung Dật chỉ lớn hơn năm tuổi, hiện giờ cũng chỉ 21 tuổi, cũng coi như là Triệu Vương già mà còn có con, vẫn luôn được Triệu Vương yêu thích.
Chỉ là nói một cách tương đối, tư chất của Đoan Vương kém hơn so với Tần Dung Dật, hai người kém nhau năm tuổi, từ nhỏ cũng gần như là cùng nhau lớn lên, đối lập trên dưới, có thể nhìn thấy rõ ràng được vì Tần Dung Dật xuất sắc hơn, cũng bởi vậy, đại bộ phận ở giữa hai người, Triệu Vương càng sẽ thiên về Tần Dung Dật hơn.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, hai người từ nhỏ không hề giao thiệp với nhau.
Cần phải nói Triệu Vương bởi vì đau lòng cho Tần Dung Dật, cố ý phái Đoan Vương lại đây, cũng tuyệt đối không thể vì rốt cuộc già rồi còn có con, Triệu Vương thích Tần Dung Dật, đối với Đoan Vương cũng sủng ái không ít.
Đoan Vương tới đây, không chỉ vì ý kiến của Triệu Vương, mà là hắn tự mình yêu cầu tới đây.
“Thập lục thúc muốn đích thân đến canh giữ phủ Bắc Lư và phủ Thạch Khẩu sao?” Tần Dung Dật bộ dạng nhìn chầm rì như cũ, đồng thời hỏi chuyện, ngẩng đầu nhìn về phía Đoan Vương.
Đoan Vương trên mặt mang theo ý cười: “Đây cũng là không có cách nào khác, Dật Nhi yên tâm đi, chuyện quan trọng như vậy, trong lòng thập lục thúc hiểu rõ, lần này cũng không phải thập lục thúc tự mình đến, vẫn có mang theo một số người hữu dụng, thập lục thúc bảo đảm với ngươi, Dật Nhi chiếm được phủ Thạch Khẩu và phủ Bắc Lư này, thập lục thúc tuyệt đối sẽ không làm mất nó!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận